TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 230

Trình hoảng lên, lùi hai bước, đứng càng thẳng. Tuy có khi nhìn thấy

bố đi đứng có vẻ như vai ông già trên sân khấu, nhưng chưa bao giờ nó cho
bố nó là một người đàn bà cả. Nó biết là nó trả lời sai rồi.

- Ưa tú phu là "một người đàn bà độc ác", tao lại không biết mà còn

hỏi mày hay sao? Đó không phải là tiếng Trung Quốc mà là tiếng ngoại
quốc, mày nghe ra chưa. Nghĩa là gì, mày có biết không, hử?

Trình càng lúng túng tợn.

- Thưa con... con không biết ạ!

- Hừ! Té ra bỏ tiền cho mày ăn học, thật là vô ích. Chỉ có chừng ấy mà

cũng không biết. Thế mà nhà trường mày cứ khoe là "Khẩu nhĩ tịnh trọng"
dạy tiếng ngoại quốc, chú trọng cả nghe và nói! Rút cục chẳng được cái gì
cả. Cái thằng nói cái tiếng ngoại quốc đó cũng chỉ độ mười bốn, mười lăm
tuổi là cùng, còn nhỏ hơn mày nữa, ấy thế mà đã xì xồ xì xào nói được.
Còn mày thì đến nghĩa là gì cũng không biết. Không biết xấu hổ mà còn
mở miệng nói "con không biết"! Đi lấy tự điển tra cho tao!

Trình vâng một tiếng trong cổ họng, lùi ra, vẻ cung kính.

Một lát, ông Tư lại nói giọng cảm kích:

- Quả thật, bọn học sinh bây giờ không ra cái thể thống gì cả. Kể ra,

thời Quang Tự, mình cũng hết sức đề xướng việc mở trường học, nào có
ngờ đâu, trường học lại tệ hại đến nước ấy. Nào là giải phóng, tự do gì gì ấy
nhưng chẳng có một chút thực học nào, chỉ được cái làm những chuyện tầm
bậy. Cái thằng Trình này, mình mất cho nó bao nhiêu tiền ăn học có phải ít
đâu, nhưng vô ích thôi - khó khăn lắm mới xin được vào trường Trung Tây
Chiết Trung, dạy Anh văn thì chuyên môn khoe là "khẩu nhĩ tịnh trọng".
Mình có cho là tốt nữa không nào? Hừ, học một năm rồi mà chỉ có mỗi chữ
ưa tú phu cũng không biết. Có lẽ cũng lại là cái lối học vẹt thôi. Hừ! Nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.