TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 337

Chỉ nghe tiếng nước róc rách vỗ mạn thuyền. Trong thuyền rất im

lặng. Ông Mộc giơ tay với lấy cái ống điếu, hút một mồi thuốc.

Một người beo béo, ngồi cạnh Bát Tam, ở phía trước, móc trong túi áo

ra một cái bật lửa, bật lên, châm vào đóm, đặt lên đầu nõ điếu cho ông ta
hút.

Ông Mộc gật đầu nói:

- Không dám! Không dám!

Người béo nói, vẻ lễ phép:

- Chúng tôi tuy mới gặp ông lần đầu nhưng cũng đã được nghe tiếng

từ lâu rồi. Phải, mười tám thôn miền duyên hải này, ai mà lại không biết?
Thằng con nhà Thi mê con mụ đàn bà góa, chúng tôi lạ gì! Năm ngoái ông
đem sáu người sang dỡ ông táo nhà hắn ai cũng cho là đáng lắm! Ông bây
giờ đã có tuổi, đi vào chỗ quyền cao chức trọng dễ dàng lắm, sợ đếch gì
chúng nó!

Cô Ái vui vẻ nói:

- Tuy không biết chú là ai nhưng nghe chú nói phải lắm.

Người béo vội nói:

- Tôi là Uông Đắc Quý.

- Gạt tôi ra là không được. Ông lớn Thất cũng thế mà ông lớn Bát

cũng thế thôi. Tôi phải làm cho nhà chúng nó vong gia bại sản đi mới chịu.
Cụ Úy chẳng đã khuyên nhỏ tôi ba bốn lần rồi đó ư! Và thầy nghe chúng nó
nói xin đền tiền thì mắt cũng mờ hẳn đi!...

Ông Mộc mắng khẽ con gái:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.