TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 1134

Những cô bé, cậu bé học sinh bây giờ khác với chúng ta ngày xưa quá,

phải không em? Họ ít thích mặc áo dài, và hiếm khi tết tóc đuôi sam; họ
chuộng những quần soóc, áo hai dây, tóc light, cuộn quăn bồng bềnh; họ
không còn rụt rè, ngại ngùng như chúng mình hồi đó, mà tự tin trao cho
nhau những cái hôn hồn nhiên giữa công viên, rồi đường hoàng dìu nhau
vào nhà nghỉ.

Có thể là hồi ấy chúng mình ngu ngơ, cũng có thể là học sinh bây giờ

bạo dạn; có thể hồi ấy chúng mình quá lạc hậu, cũng có thể bây giờ lớp trẻ
hiện đại hơn; có thể là mỗi thời mỗi khác! Chỉ có một điều anh vẫn băn
khoăn mà mãi vẫn chưa thể tìm được câu trả lời: Nếu hồi đó, chúng mình
cũng dắt nhau vào nhà nghỉ, liệu bây giờ, lòng anh có còn nôn nao nhớ về
em, nhớ về mối tình đầu, để thấy cồn cào mỗi khi trời vào hạ, khi thấy ve
kêu, thấy phượng đỏ, thấy nắng rực vàng trên vòm trời xanh bao la?

~~~~~~~~~~~***~~~~~~~~~~~

HẠNH PHÚC LÀ GÌ?

Hôm trước, mình tình cờ đọc được một bài báo viết về đám cưới của

một cô dâu bị suy thận, ngồi xe lăn, nặng chưa đầy 20 ký, thân hình gầy gò,
ốm yếu, với chú rể là chàng trai lành lặn bình thường, kém cô dâu 3 tuổi.
Tình yêu của họ nảy nở và sinh sôi từ bệnh tật, từ đớn đau, từ những lần
miệt mài, rong ruổi đưa nhau đi bệnh viện.

Và rồi kết quả của cuộc tình ấy là một đám cưới đầy hoa, đầy niềm

vui, đầy tiếng cười, và đầy cả những giọt nước mắt rơi.

Trước giờ, chỉ nghe bệnh tật và đau đớn là nguyên nhân, là cái cớ của

những đổ vỡ, cách xa trong tình yêu, chứ là nguồn cội, là chất xúc tác để
tình yêu thăng hoa thì cũng hiếm! Đọc xong, tự nhiên thấy lòng nghèn
nghẹn, môi mằn mặn. Khóc để mừng cho đám cưới của họ, để ngưỡng mộ
tình yêu của họ, và để thấy lòng mình ấm áp khi nhận ra rằng hạnh phúc và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.