TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 179

ta lại bị say xe, nhiều lần đang thu tiền vé thì nôn luôn vào mặt khách nên
thường xuyên bị đánh. Sau đó, thấy cái nghề cho chữ rất nhàn hạ, cứ ngồi
viết linh ta linh tinh mà lại nhiều tiền, nên ta chuyển qua làm ông đồ!
Nhưng là trước đây thôi, chứ bây giờ, không được vào trong miếu, ở ngoài
này khó kiếm ăn lắm, bị dân phòng họ đuổi suốt! Chắc sắp tới ta lại phải
chuyển nghề!

- Cụ định sẽ làm gì?

- Ta chuyển qua làm bốc vác! Làm tạm thời thôi, vừa học vừa làm.

Sáng bốc vác, chiều đến lò luyện thi để sang năm thi sát hạch tiếp. "Học,
học nữa, học mãi", cụ Lê Lợi đã dạy thế rồi mà!

- Cụ Lê Nin chứ?

- Ừ! Cụ nào cũng được, đều họ Lê cả mà!

Rồi tôi lại nghe tiếng còi tuýt ầm ĩ sau lưng, tiếng mấy anh dân phòng

quát tháo; rồi ông đồ lại cuống cuồng tống đồ nghề vào túi, chạy tọt vào
con hẻm. Tôi lại nhìn vào bên trong miếu, vòng quanh hồ, khách vẫn nườm
nượp đi xin chữ. Cũng là những ông đồ, cũng áo dài khăn xếp, cũng bút
lông, nghiên mực, nhưng sao những ông đồ trong miếu ngồi cho chữ thật
thảnh thơi, cao quý, còn ông đồ ngoài vỉa hè này lại phải trốn chạy như
phường buôn bạc giả. Thì rõ là giả mà, một kẻ không biết chữ lại đi làm cái
nghề cho chữ, có khác gì làm ruốc bằng bã sắn dây, thay nhân sâm bằng củ
cải? Những ông đồ như thế mà đến bây giờ mới bị truy đuổi, mới phải bỏ
chạy chui lủi, kể ra cũng là hơi muộn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.