TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 211

- Đừng! Phòng chỗ đó điều hòa kém lắm! Nhiều hôm em để 16 độ mà

vẫn nóng như lò vi sóng!

Dứt lời, em bảo tôi nổ máy, rồi em chỉ đường cho tôi chạy vòng vòng

tới một nhà nghỉ khá sang trọng nơi cuối ngõ. Vừa mở cửa phòng bước
vào, chưa kịp cởi quần áo, em đã vồ lấy tôi. Chúng tôi xoắn vào nhau,
cuồng dại, khát khao, như cánh đồng cằn khô, nứt nẻ gặp trận mưa rào; như
vừa đi ngoài đường nóng nực, về nhà mở tủ lạnh vớ được lon trà bí đao.
Tôi xin phép chỉ kể đến đoạn này, những gì diễn ra ở đoạn sau các bạn có
thể vào Google, gõ "Cô giáo Thảo" mà tự nghiên cứu, vì nó cũng hao hao
giống nhau. Nếu ngại đọc chữ, bạn cũng có thể xem bằng video, với từ
khóa là "Con heo".

Sáng hôm sau tôi ngủ dậy muộn. Điều này cũng dễ hiểu, bởi đó là

phản ứng tự nhiên của cơ thể hòng bù đắp lại sinh lực đã tổn hao sau một
đêm làm việc cật lực và gắt gao. Thế nhưng vừa mở mắt ra, tôi đã vùng
ngay dậy, bởi không thấy bóng dáng em đâu. Tôi chạy vào nhà tắm, ngó
xuống gầm giường cũng không thấy. Linh tính mách bảo có chuyện chẳng
lành, tôi cuống cuồng kiểm tra lại tư trang. May quá: ví, điện thoại và quần
áo vẫn còn nguyên. Không những thế, tôi còn thấy cả một mẩu giấy để trên
bàn:

"Anh à! Anh dậy thì qua chỗ 69 Hai Bà Tưng nhé! Qua đó chuộc xe.

Em cắm xe anh ở đó! Thực ra, nếu anh quý cái xe vì nó là vật kỷ niệm hay
vì nó có ý nghĩa tinh thần gì đó thì hãy chuộc, còn không thì cũng chẳng
nên chuộc làm gì, bởi em đã cắm kịch giá, ngang với giá bán rồi. Với số
tiền chuộc ấy anh có thể thừa sức mua được con xe khác có độ nát ngang
ngửa với con Wave ghẻ hiện tại của anh. Bình thường em ít khi lấy xe, vì
rất dễ bị công an truy ra. Em thích lấy tiền và điện thoại hơn, vì tiện và an
toàn. Nhưng tại trong ví anh còn có vài đồng bạc, điện thoại thì cùi bắp,
nên...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.