TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 289

- Em nói thì hay lắm! Thế bây giờ cho em đánh răng bằng cái bàn chải

trụi hết lông thì em thấy sao?

Chúng tôi cãi nhau một hồi rồi lăn quay ra ngủ lúc nào không hay.

Sáng hôm sau tôi bị tỉnh giấc bởi tiếng mõ lốc cốc, tiếng chuông leng keng;
rồi cả tiếng cúng bái lầm rầm của lão thầy pháp ngoài sân. Ở đây, nhà nào
có giỗ cũng đều mời thầy pháp đến, vừa là để cúng, vừa là để gọi hồn
người chết về trò chuyện với người thân, con cháu.

Sau một hồi múa may làm phép và hô hoán, vong của mẹ vợ tôi đã về

và nhập vào lão thầy pháp. Tôi thấy lão thầy pháp quay quay mấy vòng,
mắt đờ đi, mặt dại nghệch. Vừa mới hiện về là mẹ vợ tôi đã nhào tới túm
tóc tát tới tấp vào mặt bố vợ tôi, vừa tát vừa gào thét, chửi bới ầm ĩ. Lý do
là vì mẹ vợ tôi không nhận ra vợ tôi, cứ tưởng là bố vợ tôi đưa gái về nhà,
lại còn cho ngồi bên cạnh để trêu tức bà ấy. Đến lúc mọi người lôi được mẹ
vợ tôi ra để giải thích, trình bày thì bố vợ tôi đã nằm bò ra đất, mắt sưng
húp, mũi nát bét, môi bầm dập, máu chảy ròng ròng.

Đến chiều, lúc vợ chồng tôi vào chào bố để đi thì bố vẫn nằm bẹp dí

trên giường. Vợ tôi lại gần nắm tay bố giọng rưng rưng:

- Con xin lỗi bố, vì con mà bố bị mẹ đánh oan!

- Không sao! Bố quen rồi! Hồi còn sống, cứ vài ngày mẹ lại cho bố

một trận như thế!

- Huhu! Đời bố khổ quá bố ơi! - Vợ tôi khóc tu tu.

- Không đâu con, cuộc đời bố cũng có những lúc sung sướng chứ!

- Lúc nào ạ?

- Là lúc chưa lấy mẹ con, và cả quãng thời gian từ khi mẹ con chết đi

nữa! Con gái ngoan của bố! Con có thể giúp bố một việc được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.