TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 309

- Hôm nay lần đầu nên tôi bỏ qua! Nếu còn có lần hai thì đừng trách

con này nặng tay!

- Dạ! Anh biết rồi ạ!

Nói rồi, thầy Sang lầm lũi ôm cái chậu quần áo đầy ự, lủi thủi ra ngoài

giếng cặm cụi ngồi giặt. Mấy người đến khám bệnh thấy ầm ĩ trong buồng
thì biết là nhà thầy có chuyện nên đã lặng lẽ bỏ về hết, chỉ còn mỗi anh Lý
Đức xăm trổ thì vẫn rụt rè ở lại, tay vẫn cầm bịch thuốc mà thầy Sang vừa
đưa lúc trước. Rồi gã rón rén lại gần chỗ thầy Sang, giọng dè dặt:

- Thầy ơi! Thuốc này uống có hiệu nghiệm không? Liều lượng uống

thế nào ạ?

- Uống bao nhiêu tùy con! Thôi, về đi, ta đang bận!

- Thầy ơi! Vừa nãy con nghe tiếng quát tháo ầm ĩ trong buồng, thầy bị

vợ chửi hả?

- Nói bậy! Tiếng quát tháo ấy là của ta, là ta đang quát vợ, nghe chửa?

- Thế sao thầy phải giặt quần áo?

- Thì mọi ngày vợ vẫn giặt quần áo cho ta, nhưng mà toàn giặt ẩu, giặt

bẩn. Ta vừa mới chửi cho mụ ấy một trận về tội áo giặt xong mà vẫn còn
nguyên vết bùn đất ở ống tay. Từ giờ, ta không khiến mụ ấy giặt đồ cho ta
nữa, ta sẽ tự giặt! Làm thằng đàn ông thì phải ngang tàn, phải cưỡi con cá
kình, đè con sóng dữ, chứ còn đến con vợ mình mà cũng không đè được, lại
để cho nó cưỡi lên đầu, lên cổ thì nhục! Nhục con ạ! Thôi! Về đi để ta giặt
quần áo!

Xem thêm các truyện khác của Võ Tòng tại: hoặc

~~~~~~~~~~~***~~~~~~~~~~~

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.