TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 328

đẩy cửa lẻn đi thì tôi bỗng khựng lại khi thấy một vật gì đó màu vàng nhìn
như cái khăn mặt nằm chềnh ềnh ngay đầu giường tôi. Tôi cầm lên xem và
quay ra hỏi vợ:

- Quần sịp của ai đây em?

Nghe tôi hỏi, vợ lập tức chạy lên. Tôi thấy mặt vợ thoáng chút ngỡ

ngàng, nhưng ngay lập tức nó lại trở về trạng thái bình thường, đồng thời
giọng vợ cất lên dịu dàng:

- Hôm qua, cái Trinh hàng xóm nó sang nhà mình mượn kim chỉ khâu

sịp cho lão hói chồng nó. Chắc nó vội gì nên để quên thôi!

À! Ra vậy! Đằng nào tôi cũng đang định sang đó lấy quần của tôi về,

tiện thể tôi mang trả cái quần này cho bên đó luôn. Nhưng vừa bước ra tới
cửa tôi đã gặp ngay lão hói chồng em Trinh, trên tay lão ấy cũng đang cầm
cái sịp của tôi. Thấy lão, tôi nhanh nhảu cất lời:

- Trả quần anh này! Hôm qua vợ anh mang qua nhà em mượn kim chỉ

để khâu, thế rồi bỏ quên luôn!

- Ừ! Anh xin! Còn đây là quần của cậu. Vợ anh bảo hôm qua nhà cậu

phơi đồ, bị gió thổi bay nên cô ấy nhặt cất đi giúp!

Tôi nhận cái quần từ tay lão hói mà trong lòng không khỏi ngưỡng mộ

tài ứng biến của Trinh. Bị chồng bắt gặp quần sịp lạ của đàn ông trong nhà
vậy mà Trinh vẫn nói dối rất khéo khiến chồng không một chút mảy may
nghi ngờ! Quả thật là cao thủ. Nhưng không thể phủ nhận là lão hói cũng
ngu cơ. Vợ nói cái quái gì cũng tin!

Tôi quay vào nhà, chuẩn bị trang phục và tài liệu để đi làm. Đang định

bước ra cửa thì vợ tôi chạy tới ôm chặt tôi từ phía sau, nhét vào tay tôi một
ít tiền, rồi dụi đầu vào lưng, vào vai tôi nũng nịu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.