TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 539

Ông cụ chầm chậm nâng cái mí mắt nặng trĩu lên, hai bờ môi khô

khốc, trắng bệch từ từ tách ra, cái lưỡi bên trong khẽ ngọ nguậy, nhả từng
lời khó nhọc...

- Bố...Bố có chôn một cây vàng ở góc buồng, dưới cái chum gạo...Bố

cho vợ chồng con út để sửa lại cái nhà cho tử tế. Còn thằng hai, bố dành
dụm cho vợ chồng mày được dăm chục triệu, hãy dùng tiền đó mà tu chí
làm ăn. Bố nghèo nên chẳng có mà cho chúng mày nhiều...

- Thế còn vợ chồng con thì sao? - Vợ hắn gào lên rồi từ phía sau nhào

đến bên ông cụ.

- Vợ chồng anh cả...dạo này bận mải, chắc làm ăn khấm khá...thôi

thì...nhường...cho...các em...

Giọng bố hắn chậm và yếu dần, mắt đờ đi, đầu giật giật mấy cái rồi

lịm hẳn. Tức thì vợ hắn chồm lên, bấu chặt lấy bờ vai ông cụ rồi lắc, rồi
giật mạnh, liên hồi ...

- Không được, bố ơi! Không thể như thế được! Bố ơi là bố ơi!

Giờ thì vợ hắn khóc thật rồi, giọng nghẹn đi, và nước mắt giàn giụa.

Mụ khóc to đến nỗi mấy người ở ngoài sân tưởng có chuyện gì phải chạy
thộc vào; mụ khóc át cả tiếng hắn và tiếng của vợ chồng cô út, chú hai.
Đấy, thế mà vừa rồi hắn lại cứ lo là vợ hắn không khóc được thì sẽ bị bà
con xóm giềng dị nghị. Giờ thì rõ rồi nhé! Nhìn vợ hắn khóc như thế này,
còn ai dám bảo vợ hắn không thương bố?

~~~~~~~~~~~***~~~~~~~~~~~

HAI MẶT

Cuộc đời này có đầy rẫy những thứ không như ý bạn, và đương nhiên,

những thứ đó sẽ khiến bạn thấy phiền lòng, thấy bực mình...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.