TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 537

điêu đấy, toàn thịt ế, để mấy hôm rồi, với cả nó toàn mua lợn chết, lợn
bệnh, ăn vào mang tật!

Lần sau, đừng mua hàng nó nữa, cứ qua đây, em để phần cho miếng

tươi, miếng ngon!

Cái trò buôn bán kèn cựa, hèn bựa ấy, hắn còn lạ gì?! Bởi nếu phải

hôm cái hàng thịt bên cạnh nghỉ bán, mà khách quen của họ sang hàng hắn
thì hắn cũng nói y chang như thế!

Ấy vậy nhưng vợ chồng hắn bán khá lắm! Ngày thường thì cứ hết veo

một con lợn hơn tạ, ngày rằm, mồng một, người ta sắp cỗ nhiều thì vài ba
con vẫn không đủ. Nay là rằm nên tối qua nhà hắn đã giết sẵn sàng 3 con
rồi. Nhưng sáng nay, chuẩn bị khiêng ra chợ thì nhận được tin bố ở nhà yếu
lắm, về nhanh kẻo không kịp! Vợ hắn ngẫm ngợi một hồi rồi mở giọng rụt
rè:

- Hay anh về trước đi, em bán hết thịt rồi về sau. Chứ về giờ mà bố

chưa mất luôn thì có phải phí ba con lợn?

- Bố yếu lắm rồi! Chắc là sẽ mất trong sáng nay thôi! Em về luôn cùng

anh đi, kẻo bà con biết chuyện lại bảo mình coi mấy con lợn hơn bố!

Đó là lý do vợ hắn vùng vằng, cáu cẳn liên hồi. Hắn cũng chả buồn

nói gì! Kệ! Giỏi lắm cũng chỉ cằn nhằn được một lúc, mệt là sẽ nghỉ thôi!
Ấy nhưng không, bắt đầu từ lúc lên xe, mụ lẩm bẩm suốt, và cứ nhai đi
nhai lại cái điệp khúc: "Bao nhiêu ngày thì không sao? Chọn đúng ngày
rằm mà sinh sự! Mất toi mấy con lợn!". Chỉ khi về đến cổng nhà, thấy bà
con họ hàng qua hỏi thăm đông đúc, lúc ấy, cái mồm của vợ hắn mới chịu
ngậm lại.

Bố hắn nằm đó, da bợt bạt, môi nhợt nhạt, nhìn như người chết rồi.

Nếu cái mắt không còn hấp háy, cái môi không còn mấp máy, cái đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.