TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 800

Thế nhưng, trong thời gian vợ tôi mang bầu, bác sĩ yêu cầu phải kiêng

chuyện vợ chồng để tránh gây chấn động cho thai nhi trong tử cung. Thôi
thì vâng lời bác sĩ, kiêng chỗ đó thì vẫn còn có chỗ khác, tôi mới chuyển
qua thông ass, và đó là lí do bệnh trĩ của vợ tôi tái phát. Đầu tiên nó chỉ thò
ra bằng cái búi rửa bát, dần dần nó to lên bằng cái đĩa hát, dài như cái ca-
vát, rất đau và rát. Đến lúc vợ tôi sinh cũng là lúc căn bệnh quái ác đó đã
chuyển sang di căn giai đoạn cuối, không còn thuốc nào điều trị được nữa,
vô phương cứu chữa.

Thấm thoắt đã hai mươi năm trôi qua, hai mươi năm gian nan vất vả,

hai mươi năm tủi nhục xót xa, để giờ đây, con gái tôi đã lớn và xấu như ma.
Thấy con gái như thế, lòng tôi trào lên một nỗi buồn khó tả. Đến con mình
mà mình nhìn còn thấy sợ, huống gì những thằng con trai khác. Đang ngồi
một mình gặm nhấm nỗi buồn man mác, mênh mang, chợt chiếc điện thoại
đổ chuông oang oang...

- Alo! Bận gì không? Qua nhà tôi uống rượu!

- Có vụ gì thế?

- Vụ gì đâu! Tại con lợn tự nhiên nó bị đột qụy, bán người ta không

mua vì chê lợn chết, nên đành giết thịt mời mọi người đến ăn. Nhưng hình
như người ta biết là lợn bệnh hay sao ấy mà đến giờ này vẫn chẳng thấy ai
tới cả trong khi cỗ đã bày sẵn ra rồi. Tự nhiên lại nhớ ra ông nên mới gọi!
Qua luôn nhé!

Đằng nào tôi cũng đang buồn, có người cho uống rượu thì tội gì không

đến. Và cũng vì đang buồn nên tôi uống rất vào, và vì uống vào nên tôi
được dịp nói ra hết những phiền muộn trong lòng bấy lâu...

- Chán quá ông ạ! Con gái tôi càng lớn càng xấu, người ục uỵch như

con gấu, bắp tay to như quả dưa hấu, ngồi xuống mâm là cứ nhai rau ráu.
Không biết bao giờ mới có thằng nó đến rước đi cho để mình bớt lo...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.