TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 853

Huyền đã quyết thì thằng nào gàn Huyền giết. Biết vậy nên bố mẹ Huyền
không dám ngăn cản. Hôm Huyền xuất hành, hai ông bà khóc như mưa.

- Con đã suy nghĩ kỹ chưa con?

- Dạ, kỹ rồi thưa bố mẹ. Đi xong chuyến này về con sẽ viết sách bán,

nhà mình sẽ lên đời từ đây. Con sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt!

- Bố mẹ chỉ mong con vác được cái xác về là tốt rồi, chứ học dốt như

mày mà viết sách thì ra đường chúng nó ném sách vào mặt bố mẹ mày, lúc
đó thì không chỉ nở mày nở mặt mà là cả sưng mặt con ạ. Thôi, đi sớm đi
kẻo nắng.

- Mẹ không cho con tiền đi đường à?

- À ừ, tí thì mẹ quên, đây, còn 70 nghìn, mới bán con gà mái hôm qua

xong, định lát nữa đi mua "Rocket 1h" cho bố mày, nhưng giờ mẹ đưa cả
cho mày. Khổ, con gà mái đang đẻ trứng rất to và đều, vậy mà...

- Thế còn bố? Có gì cho con không?

- Bố chẳng có tiền đâu, có bao ngô này để con đi đường ăn tạm. Nhớ

luộc hoặc nướng chín rồi hãy ăn nhé, ăn sống dễ tiêu chảy lắm!

Vậy là Huyền xách bao ngô lên và đi, trong túi có vẻn vẹn 70 nghìn

mẹ cho. Chỉ với 70 nghìn này liệu Huyền có đi hết được 10 quận và 19
huyện thị? Được chứ, nếu có niềm tin, lòng dũng cảm, có hoài bão, Huyền
sẽ làm được, tuổi trẻ Việt Nam sẽ làm được. Nói thì nghe hào hùng và
hoành tráng lắm nhưng thực ra Huyền đang khóc đấy. Nhìn bố mẹ già ôm
nhau rưng rưng dõi theo bóng đứa con gái bé bỏng đang dần xa, ai mà cầm
lòng cho được. Trong đầu Huyền văng vẳng lên những câu thơ đầy tâm
trạng biệt ly trong bài thơ "Tống biệt hành kinh" của tác giả Thâm Tâm
Dâm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.