TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 897

buồng lại. Không hiểu ở bên trong hắn chữa trị cho công chúa kiểu gì
nhưng ở bên ngoài chỉ nghe thấy những tiếng huỳnh huỵch, uỳnh uỵch.
Khoảng 15 phút sau, đã thấy Bạch Tuyết mở cửa, hớn hở đi ra. Bảy chú
khùng thấy vậy thì vui mừng lắm, reo hò ầm ĩ. Bỗng, công chúa đưa ngón
tay lên miệng "Suỵt" một cái ra dấu im lặng:

- Bé mồm thôi, để cho hoàng tử ngủ, hoàng tử vừa bị mất sức đấy!

Kể từ hôm đó, mọi việc lại trở lại quỹ đạo bình thường. Sáng sáng,

bảy chú khùng cùng với hoàng tử ra bờ sông đãi vàng, Bạch Tuyết ở nhà
dọn dẹp, giặt giũ, đến chiều thì nấu cơm đợi mọi người về ăn. Cuộc sống
cứ thế bình lặng trôi cho đến một hôm...

Hôm ấy, khi mà hoàng tử và bảy chú khùng vừa đi khỏi thì có một mụ

bán hàng rong cứ đi lại lại, ngó nghiêng trước cổng, rồi thò hẳn cổ vào
trong sân rao to:

- Ai bánh khúc, bánh giò nóng không? Bánh khúc bánh giò nóng đê...!

- Cho tôi hai cái, mang vào đây cho tôi với!

- Vâng, có ngay đây ạ!

Mụ bán hàng hăm hở cầm bánh vào nhà, nhưng vẫn không thấy ai,

chợt nghe tiếng từ buồng trong vọng ra:

- Mang giúp vào trong này giúp tôi, tôi mệt lắm, không ra ngoài được!

Mụ hoàng hậu không nghi ngờ gì, tưởng là Bạch Tuyết đang ốm thật

liền hí hửng đi tiếp vào trong. Nhưng khi mụ vừa với bước vào thì cánh cửa
đã đóng sập lại, nằm trên giường đợi mụ không phải là Bạch Tuyết mà là
bảy chú khùng, tất cả đều đang trong trạng thái khỏa thân, sẵn sàng chiến
đấu. Không biết bảy chú khùng xử lý mụ hoàng hậu trong buồng ra sao
nhưng ở bên ngoài cũng chỉ nghe thấy tiếng huỳnh huỵch, uỳnh uỵch mỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.