TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 896

Cùng lúc đó, ở ngoài bờ sông, các chú khùng vẫn đang hăng say đãi

vàng. Người thì đào cát, người thì bê, người thì sàng đãi, người thì lọc cặn,
ai làm việc của người ấy, nhịp nhàng, nhịp nhàng, tạo thành một vòng quay
liên hoàn. Bỗng tất cả đều giật mình dừng hết lại khi một chú khùng kêu
lên thất thanh rồi chỉ tay về hướng bờ sông:

- Có người chết đuối đang trôi vào kìa!

Quả thật, ở cách họ chỉ vài chục mét, một cái xác đàn ông đang dập

dềnh trôi vào sát bờ. Bảy chú khùng vứt hết đồ nghề xuống rồi đồng loạt
chạy lại chỗ cái xác. Đó là một thanh niên còn rất trẻ, và hình như anh ta
chưa chết, tim anh ta vẫn đập dù hơi thở khá yếu ớt, có lẽ vì phải bơi một
quãng đường dài nên anh ta đã kiệt sức và lịm đi. Sau một lát nghỉ ngơi,
người thanh niên dần tỉnh lại. Thấy vậy, một chú khùng liền hỏi:

- Anh là ai? Tại sao lại đến nông nỗi này?

- Tôi là hoàng tử, con trai của Quốc Vương Lào, sang Việt Nam du

học theo dạng cử tuyển, hôm qua tôi có đi bơm ngực nhưng bị sốc thuốc rồi
ngất đi, họ tưởng tôi chết nên ném xuống sông. May mà số tôi vẫn chưa
đến ngày tận...

- Thôi được rồi, anh cứ tạm về chỗ chúng tôi nghỉ ngơi vài ngày cho

khỏe hẳn đã, rồi sau đó tính tiếp!

Thế là hoàng tử theo bảy chú khùng về nhà. Vừa tới nơi, họ thấy cổng

nhà mở toang, còn Bạch Tuyết thì đang nằm ngửa, dạng chân, bất động
giữa sân. Thấy vậy, hoàng tử nước Lào liền đứng lên gào to:

- Khiêng cô ấy vào trong buồng, tôi biết y thuật, tôi sẽ chữa cho cô ấy!

Lập tức Bạch Tuyết được đưa vào buồng trong. Hoàng tử yêu cầu mọi

người cởi hết quần áo của Bạch Tuyết ra, còn hoàng tử thì tự cởi quần áo
của hoàng tử, sau đó hắn đuổi hết mọi người ra ngoài rồi đóng chặt cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.