TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 928

~~~~~~~~~~~***~~~~~~~~~~~

VỢ NHẶT

Cứ mỗi chiều tà, khi bóng hoàng hôn hắt thứ ánh sáng nhạt nhòa, liêu

xiêu trên con đường khẳng khiu, ấy là lúc Tràng đi phang lô về.

Hắn bước ngật ngưỡng luồn qua cái xóm chợ - nơi tụ tập đón khách

của mấy ả cave nhàu nhĩ, lòe loẹt bởi son phấn, nhức nhối bởi thứ nước hoa
rẻ tiền. Đám cave ấy, hễ cứ thấy cái thân hình to lớn, vập vạp của hắn từ
dốc chợ đi xuống là ùa cả ra vây lấy, reo cười váng lên:

- A a a... Anh Tràng! Anh Tràng đã về! Làm cuốc tàu nhanh không

anh?

- Làm gì còn tiền?! Phang lô hết rồi! Có đi chịu không?

- Chịu bao giờ trả?

- Trúng lô trả luôn!

Đương nhiên là chẳng đứa nào ngu mà đồng ý, vì cũng đã vài đứa dại

dột cho Tràng đi chịu từ mấy tháng trước mà đến giờ đã đứa nào đòi được
tiền đâu?! Thế rồi cả lũ ào tới, đứa nhao nhao bá cổ, đứa sấn sổ cầm tay,
đứa loay hoay sờ bụng, đứa lợi dụng bóp mông... Tràng không nói gì, chỉ
ngửa mặt lên không trung cười khùng khục. Và vì thế, cái xóm chợ tồi tàn
ấy mỗi chiều lại xôn xao lên được một lúc.

Nhưng độ này thì đám cave không đứa nào buồn trêu đùa, mời chào

Tràng nữa. Chúng ngồi ủ rũ dưới những xó đường không buồn nhúc nhích,
bởi chúng biết dạo này Tràng đếch có tiền. Cả tháng nay có thấy Tràng đi
cuốc nào đâu? Mà không chỉ Tràng, dường như cái túng thiếu, cái khốn khó
còn lây lan đến tất cả lũ đàn ông khu này, khiến cho cả ngày, đám cave hết
lượn lờ ra chợ rồi lại ngẩn ngơ ngồi hóng bên vỉa hè, nhưng cũng chả có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.