TUYỆT SẮC QUỐC SƯ - Trang 137

Mặc dù biết sắp đối diện với cái gì, nhưng khi nhìn thấy thái tử tàn bạo

như muốn ăn sống nuốt tươi mình, Tĩnh Huyền vẫn sợ hãi tận trong đáy
lòng, thân thể run rẩy không ngừng.

Tĩnh Huyền vô lực mà giãy giụa: “Điện hạ… đừng… đừng như vậy…”

Mạnh mẽ tách hai chân hắn ra, hai mắt Hoàng Phủ Dật đỏ quạch:

“Không thèm quan tâm tới ta? Chẳng lẽ ngươi muốn tên Miêu Cương
Vương kia thượng ngươi?”

Gạt bỏ từng mảnh y phục trên người quốc sư, thái tử nhìn thấy rõ ràng

trên người hắn có vài điểm hồng hồng, trong lòng Hoàng Phủ Dật đầy ghen
ghét cùng khổ sở: “Thật là kịch liệt. Vậy ra quốc sư ưa kiểu cường bạo này?
Bao nhiêu cũng không đủ với ngươi phải không?”

Không hề báo trước, thái tử dùng hai ngón tay thô lỗ mà cắm vào huyệt

động khô khốc khiến cho Tĩnh Huyền đau đớn như bị xé rách tâm can.

Từ sâu trong cổ họng phát ra những tiếng kêu rên thống khổ, hạ thể Tĩnh

Huyền đau nhức, nước mắt tràn ra không ngừng. hắn cảm thấy từng đợt
chua xót cùng cay đắng dâng lên.

Đau quá…

Điện hạ… TĨnh Huyền đau quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.