TUYỆT SẮC QUỐC SƯ - Trang 143

Cái loại thống hận đến thấu tâm can thế này khiến cho y gần như mất đi lý
trí, chỉ cảm thấy hai tròng mắt như muốn toát ra ngọn lửa hừng hực.

“Hảo, ngươi, tiện nhân, tên gian phu kia là ai? Hắn ở đâu? Ta muốn tìm

hắn, giết chết hắn!”

Đầu ngón tay nhẹ nhàng hướng vào lồng ngực của chính mình, Tĩnh

Huyền lúc này cảm thấy như được giải phóng, nội tâm hoàn toàn thư thái,
nói: “Người đó ở nơi này… ở trong lòng ta… ngươi vĩnh viễn không thể
thay thế…”

Dật ca, ngươi vĩnh viễn ở trong lòng ta.

Hoàng Phủ Dật đột nhiên nổi lên một loại cảm giác ủy khuất chưa bao

giờ có, cảm giác chính mình như một đứa con bị cha mẹ ruột vứt bỏ, bất lực
không thể làm điều gì.

Y nghĩ muốn gào khóc lớn, mắng Tĩnh Huyền đã vong ân bội nghĩa, cư

nhiên lại dám có dũng khí đi yêu người khác….

Nhưng không được… không thể được…. Y là thái tử, y không được

khóc.

Y không thể mềm yếu! Muốn có được hắn, y phải giành giật bằng được!

Cả cái quốc gia này, tương lai đều là của thái tử, nói chi đến hắn – một

hòa thượng nhỏ bé?

“Quốc sư đáng kính, ngươi biết chọc giận quốc vương tương lai sẽ có

kết quả gì không?” Hoàng Phủ Dật nở nụ cười tà mị, côn thịt không hề thô
bạo ra vào mà bắt đầu nhẹ nhàng như có như không, tại tràng bích của Tĩnh
Huyền khiêu khích. “Khi nào về kinh thành, ta sẽ đem ngươi nhốt tại tẩm
cung, mỗi ngày, mỗi ngày đều thao ngươi, cho thân thể dâm đãng của ngươi
được chìm trong dịch thể của ta, toàn thân trên dưới của ngươi sẽ chỉ còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.