TUYỆT SẮC QUỐC SƯ - Trang 141

“Ô a a a…. Không… đừng…”

TĨnh Huyền đau đến độ cả người đầy mồ hôi lạnh túa ra không ngừng,

Hoàng Phủ Dật lại càng dụng sức, điên cuồng đâm vào cúc huyệt, côn thịt
lúc này tựa như nhục hình tra tấn Tĩnh Huyền. Người trên thân liên tục đâm
vào nơi sâu nhất của cơ thể hắn, như muốn đưa tất cả mọi thứ vào trong,
cùng hắn hòa làm một.

Tĩnh Huyền khó khăn cắn chặt môi dưới, tận lực khống chế để thanh âm

của mình không bị thoát ra, nhưng dù ngậm chặt miệng thì thống khổ tột
cùng cũng khiến hắn không tự chủ mà bật ra những tiếng kêu xé lòng.

Tràng bích hắn đau đớn mà co rút lại. Cảm nhận được tràng bích mềm

mại gắt gao bao bọc lấy côn thịt của mình, nhưng Hoàng Phủ Dật vẫn
không hề giảm tốc độ hay ngừng lại. Không cho quốc sư có thời gian mà
thở dốc, y tra hỏi: “ Nói! Có phải ngươi bên ngoài đã sớm có nam nhân
khác đúng không? Thân thể ngươi đã sớm bị kẻ khác hưởng thụ qua phải
không?”

Đau đớn vượt quá sức chịu đựng, Tĩnh Huyền nắm chặt lấy ống tay áo

của thái tử, thanh âm không kiềm chế nổi mà run rẩy: “Điện hạ… điện
hạ…”

“Còn không mau nói thật.” Thái tử tận lực đẩy đỉnh côn thịt thô to vào

tràng bích, tàn nhẫn giày vò khiến cho Tĩnh Huyền đau đớn thê lương mà
hét chói tai. Một dòng máu đỏ chói chảy ra tại nơi hai người kết hợp, giúp
cho thái tử ra vào lại càng thêm mãnh liệt.

“Lần đầu tiên ta thượng ngươi, không hề thấy ngươi chảy máu, lần này

mới tính là có chút máu nhỉ… Thân thể quốc sư thật mềm mại dâm đãng,
không nghĩ tới vậy mà lại cấm dục bao năm.”

Cố ý nói ra những lời lẽ ác liệt nhất để làm thương tổn Tĩnh Huyền,

cũng là một phương thức giúp cho Hoàng Phủ Dật che giấu nỗi đau tầng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.