TUYỆT SẮC QUỐC SƯ - Trang 152

Hoàng Phủ Dật nhanh chóng đem Tĩnh Huyền quấn chặt trong long bào,

che chắn trước người hắn, thanh âm lạnh lùng nói: “Ngươi là ai?”

“Bần tăng là Ngộ Trần, tham kiến thái tử điện hạ.”

Hoàng Phủ Dật cau mày. Tại sao hắn lại biết thân phân thái tử của ta?

“Ngươi đến tột cùng là ai?”

“Bần tăng là sư đệ của Tĩnh Huyền sư huynh, nay được lệnh của sư phụ

đến mang sư huynh tới Phật tự.”

“Làm càn.” Hoàng Phủ Dật trong lòng giật mình, sắc mặt xanh mét, giận

dữ nói: “Ngươi là ai? Quốc sư ở đâu, há lại do ngươi quyết định? Thái tử ta
ra lệnh cho ngươi lập tức rời đi, cấm được lại gần quốc sư.”

“A di đà phật, thiện tai, thiện tai.”

Ngộ Trần chậm rãi ngẩng đầu, một đôi con ngươi đen láy, thẳng tắp nhìn

vào thái tử, trầm giọng nói: “Vốn dĩ là nghiệt duyên, cần chi phải cưỡng
cầu. Điện hạ việc gì phải đau khổ mà dây dưa? Sư huynh là người của Phật
môn, vậy nên theo bần tăng trở về Phật môn, dốc lòng tu hành không phải
mới đúng sao?”

“Xằng bậy!” Hoàng Phủ Dật nổi giận gầm lên một tiếng: “Ngươi dám ở

nơi này xàm ngôn, coi chừng thái tử ta sẽ giết chết ngươi!”

Ngộ Trần thấy thái tử tính tình nóng nảy, không coi ai ra gì, lắc đầu thở

dài, nói: “Thái tử đã gia nhập ma đạo rồi, nếu không biết quay đầu lại, tất sẽ
có đại họa.”

Hoàng Phủ Dật lạnh lùng cười: “Ngươi nói những lời ma quỷ, tội đáng

chém đầu! Nhưng ta nể mặt quốc sư, tha cho ngươi một con đường sống,
nhưng nếu ngươi chán sống, vậy, ta sẽ giúp ngươi toại nguyện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.