TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 150

Thoắt cái đã gần nửa năm đêm nào nàng cũng cùng Trần Cảnh đàm đạo

thơ văn, thỉnh thoảng lại tranh luận chuyện chính sự, những cải cách. Thiên
Hinh không thể không bất ngờ, Cảnh rất có tài trị quốc, những ý kiến cũng
như đóng góp y đưa ra rất hay, rất có ích. Nàng cũng dần quên đi sự nghi
ngờ mà chấp nhận thân thiết với y. Mỗi ngày triều chính mệt mỏi, đến đêm
lại có thể trải lòng mình với y, nàng thấy y từ bao giờ đã trở nên quan trọng
như thế.

Đêm nay sau khi làm được một bài 'Thử thời vô thường kệ', hai người

đều nhìn lên trăng tấm tắc tán thưởng nhau. Một lúc sau thì nàng dời bước
về Thiên An điện.

Hôm nay Cảnh thấy trong lòng rất kì lạ. Y nắm lấy bàn tay nàng, kéo

nàng ngồi xuống.

-Khuya rồi.

-Thiên Thiên, ta đã quen biết nàng ba năm rồi.

Thiên Hinh à lên trong lòng. Phải rồi nhỉ, sáng nay Lễ bộ Thượng thư đã

tổ chức lễ giỗ tổ, nghe nói Phú Thọ vẫn đông đúc như mọi năm. Nàng nhìn
quanh, mình đã bị giam lỏng trong chiếc lồng son này quá lâu rồi.

Quả thật cuộc đời của nàng bắt đầu từ khi bước chân đến Phú Thọ năm

ấy.

Hôm nay trông Cảnh có vẻ buồn man mác, nàng không hiểu tại sao.

-Nàng có biết lần đầu tiên gặp nàng ta đã nghĩ gì không?

Thiên Hinh trầm ngâm rồi lắc đầu.

-Ta đã nghĩ nàng chỉ là một cô bé, muốn người khác công nhận mình đã

lớn, muốn tự lập nhưng chẳng thể tự lượng sức mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.