TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 306

Ít khi nàng thổ lộ với Cảnh như thế. Chắc hẳn sáng nay nàng thật sự đã

trải qua một trận thập tử nhất sinh.

-Được rồi, nàng và con vẫn mẹ tròn con vuông. Ta xin lỗi vì không thể

san bớt nỗi đau ấy với nàng.

-Không cần đâu.

Nàng khẽ siết mạnh vòng tay, càng làm y thấy nàng như con mèo nhỏ

mềm mại trong lòng mình.

-Đau lắm, để mình thiếp chịu được rồi.

Chưa bao giờ Cảnh thấy mình hạnh phúc như bây giờ. Nàng và y cưới

nhau có thể là sắp đặt. Nhưng nàng và y thật lòng yêu nhau, điều đó không
ai có thể chối cãi.

-Ta đọc sách thấy, nữ nhân sau khi sinh đều dễ trầm cảm, nàng đừng lo,

có ta đây rồi, cuộc sống cứ để ta gánh vác cho nàng, nàng cứ yên tâm
dưỡng bệnh, nhé.

Nàng ngước đôi mắt long lanh nhìn y, đáy mắt ánh lên niềm hạnh phúc.

Y gõ nhẹ lên sống mũi nàng, mỉm cười như nắng.

-Mới đó đã cảm động rồi sao?

Nàng cười, câu nói này Cảnh đã từng nói với nàng vào lần đầu tiên gặp

gỡ. Y đánh nhau với bọn công tử bắt nạt nàng, tay bị thương, máu chảy như
mưa. Y nắm dây cương ngựa mà thấm đỏ cả, nàng nhìn. Y đã nhoẻn miệng
cười mê hoặc: "Mới đó đã cảm động rồi sao?"

-Cảnh, thiếp đã biết chàng được mười một năm rồi.

Cảnh nhìn ra xa, mười một năm mà bao sự đổi dời, thay triều đổi đại.

Còn nhớ lần đầu gặp, y cảm mến nàng nhưng đã không nghĩ mười một năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.