TUYỆT TÌNH CA - Trang 198

hàng ngày như một người chồng không? Hãy thú nhận đi, Mẫu Đơn, hãy
thành thực với chính mình."...
"Tình yêu là mẹ của thảm kịch, thảm kịch tinh thần. Nếu không thì nó trở
thành một hài kịch nông cạn hoặc là một tình yêu ba bữa một ngày. Tại sao
phải như thế thì tôi không biết. Tôi phải hỏi Mạnh Giao về điểm này. Có lẽ
tôi có thể yêu Mạnh Giao trở lại khi tôi phải xa cách chàng, khi tôi mất
chàng." "Ai trên đời này muốn đọc về những chuyện tình chính đáng? Tất
cả những chuyện tình lớn trên đời này đều có yếu tố bất chính. Cái giây
phút cô dâu bước lên kiệu hoa về nhà chồng, là câu chuyện chấm dứt tại đó,
bởi vì độc giả không còn thích thú nữa. Những ngư phủ đúng nghĩa quan
tâm tới những con cá lớn vuột mất chứ không phải những con cá đã bắt
được." Nhưng những hàng viết về Hải Đường làm Mạnh Giao hết sức ngạc
nhiên. Đây là một bộc lộ bất ngờ!
Chàng chưa bao giờ ngờ Hải Đường bí mật yêu chàng. Nàng đã giữ kín
tình yêu ấy đến nỗi không lộ ra một cảm giác nào.
"Trong tất cả những người trên đời này, người tôi yêu mến nhất là Bạch
Huệ. Bởi vì chúng tôi cùng là đàn bà, chúng tôi có một sự thông cảm hoàn
toàn, không thể có giữa đàn ông và đàn bà. Tôi thán phục sự thông minh
tinh tế và cảm xúc, cũng như quan niệm của chị ấy về cuộc đời, và rất hợp
với tôi. Như vậy không có gì ngăn cản; giống như mặt trăng trên một bầu
trời quang đãng. Chị ấy có thể làm bất cứ cái gì cho tôi, cũng như tôi sẵn
lòng làm bất cứ cái gì cho chị ấy. Khi chị và Như Thủy yêu nhau, tôi không
cho chị biết chính tôi cũng yêu Như Thủy. Tôi không thể tạo cho chị nỗi
đau không cùng ấy nếu chị biết. Ôi, Bạch Huệ! Chị ấy đối với tôi hơn là
một người chị em. Tôi còn nhớ một hôm trời mưa chúng tôi ngồi cùng nhau
nhìn những hàng nước mưa chảy xuống khuôn cửa sổ. Niềm vui của chúng
tôi trọn vẹn, và chị nói, "Hàng này của tôi, hàng này của chị. Coi xem ai
thắng." Rồi những hàng nước mưa nhập làm một, và chúng tôi phá ra cười.
Không ai hiểu được chúng tôi nếu họ nhìn chúng tôi lúc đó. Phải, chúng tôi
giống như hai giọt nước. Về phần Hải Đường, tôi yêu nó và ghét nó. Tính
khí chúng tôi khác hẳn nhau. Cái mà tôi không thể chịu đựng được em gái
tôi là sự trách móc im lặng của nó. Giá nó cứ nói thẳng ra cái điều nó nghĩ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.