TUYỆT TÌNH CA - Trang 90

chàng nhớ lại rất rõ hai người đã sống suốt đêm ngoài trời, gần một con
suối và sau đó, buổi sáng hôm sau, cùng bơi lội trần truồng với nhau. Đó là
một cái nơi gợi xúc động nguy hiểm và chàng mau lẹ cố quên đi. Chàng
ngẩng lên và nói:
- Mẫu Đơn, anh muốn nói một điều với em.
- Nói đi.
- Em sắp đi Bắc Kinh. Anh đoán chừng có nhiều đàn ông tại kinh đô. Anh
muốn em phải rất cẩn thận. Anh không bao giờ muốn trông thấy em bị
thương tổn, hoặc gặp rắc rối.
- Anh muốn nói gì?
Chàng trả lời bằng một nỗi buồn vô cùng. "Anh đang chết dần từng chút
một. Chậm chạp, từng chút một, anh muốn nói..." - Xin anh đừng nói như
thế.
- Đừng bao giờ quan tâm cho anh. Đó không phải là điều anh muốn nói.
- Vậy thì là cái gì?
- Em phải tự bảo vệ mình. Cái cách chúng ta sống với nhau. Có con - em
hiểu anh muốn nói gì.
Nàng bật cười. "Ài, cái đó! Anh đừng lo." - Nhưng anh lo lắng. Em có thể
thích một người đàn ông. Người ấy có thể thích em một thời gian. Rồi có
chuyện xảy ra và em mắc kẹt.
- Anh biết em có thể tự lo liệu được mà.
Nàng nói với một sự tự tin hoàn toàn. Hai người bàn cãi về những phương
pháp ngừa thai lâu đời. Hai người biết rõ nhau đến nỗi nàng có thể đi vào
chi tiết thân mật. Nàng hỏi mượn một tờ giấy và bút chì.
Chàng lục túi và tìm thấy một cuốn nhật ký nhỏ. Hai người chụm đầu lại
với nhau và nàng bắt đầu vẽ một cảnh tục tĩu. Mấy người bồi đứng gần đó
thú vị nhìn chăm chú, trong lúc nàng cười khúc khích.
Khi uống hết rượu vang, hai người gọi thêm chút cháo. Nói chung bữa ăn
tối kết thúc tốt đẹp. Nàng nhìn đồng hồ tay.
- Ồ, đã chín rưỡi rồi! Em phải đi đây.
Chàng kinh ngạc sửng sốt.
Nàng giải thích, "Em phải gặp một người lúc mười giờ." Chàng thấy nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.