TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 142

Lên xe, Tả Húc chỉ đạo Lương Ưu Tuyền thay cái quần đang mặc

bằng một cái quần short ngắn. Lương Ưu Tuyền nghe lời hắn, liền ngồi
xuống phía sau thay quần. Vốn dĩ chỗ phía sau của xe với buồng lái có một
cái cửa kéo, kéo cánh cửa ấy ra là khoang xe phía sau sẽ trở nên độc lập,
rộng rãi thoải mái. Bây giờ cô mới hiểu vì sao các doanh nhân thích dùng
xe bản dài, hóa là vì muốn đảm bảo cùng lúc cả tình yêu lẫn sự nghiệp.

“Quần ngắn quá.” Lương Ưu Tuyền vừa nói vừa kéo cửa chớp ra.

“Cô chỉ có mỗi đôi chân là đẹp. “Cái đẹp phô ra xấu xa đạy lại”, cô

nghe câu đó chưa?” Tả Húc quay đầu lại, cười mờ ám. Đột nhiên nụ cười
hắn cứng lại, đôi mắt dán vào một vết bầm kì quái ở trên chân Lương Ưu
Tuyền.

“Chân của cô…”

“Không biết đụng vào đâu nữa…” Lương Ưu Tuyền thì thào tự nói,

đột nhiên nhớ ra liền ngẩng đầu lên: “Ai cho anh nhìn?! Đừng nghĩ rằng vì
với con gái không có hứng thú là có thể làm càn!”

“…” Tả Húc nhanh quay ngược trở lại, nhấn ga rời khỏi gara.

“Cho tôi lái đi, tôi biết lái rồi mà.” Lương Ưu Tuyền nhào người lên

phía Tả Húc.

“Không cần. Tôi cần đến đúng giờ và an toàn.” Tả Húc trả lời, theo

bản năng quay lại nhìn ra phía sau. Môi vô tình chạm vào chóp mũi Lương
Ưu Tuyền. Tả Húc thu lại nụ cười, mất tự nhiên nhìn về phía trước. Lương
Ưu Tuyền thì chẳng có cảm giác gì cả, cô cọ cọ mũi của mình.

…Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Tả Húc thật không thể đem cô

cảnh sát thô bạo này cùng cô gái động lòng người cùng hắn triền miên trên
giường tối hôm qua liên tưởng đến nhau. Nhớ tới chuyện tối hôm qua, Tả
Húc cười trộm một mình. Lúc đó Lương Ưu Tuyền ngốc nghếch cứ cố hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.