…
Lúc hai người đi ăn cũng tầm quá trưa, mọi chỗ đã vãn khách, Ngô
Thiên Khải dẫn Lương Ưu Tuyền tới một nhà Tây khá nổi tiếng.
Lương Ưu Tuyền nhìn sự sang trọng trong nhà hàng lại thấy hơi nản.
Thật ra cô vẫn muốn ăn cơm rau xào, thịt băm với cá dằm trộn cơm, toàn
những món ăn bình dị.
“Khi ra ngoài em không trang điểm sao?”
“Tôi không phải người của công chúng thì cần gì trang điểm, chỉ tổ
lãng phí thời gian.” Lương Ưu Tuyền nhíu mày: “Ý anh là lúc tôi không
hóa trang nhìn rất xấu?”
“Đương nhiên không phải. Chỉ là đây là lần đầu tiên tôi thấy một
người con gái tầm tuổi em từ lúc chuẩn bị đến khi bước ra khỏi nhà mà chỉ
cần 8 phút.“ Ngô Thiên Khải giơ lên chén rượu đỏ, mỉm cười nói.
Lương Ưu Tuyền đã có kinh nghiệm say rượu – chính là lần trước đã
cường hôn Tả Húc. Từ đó cô đã quyết định sẽ không uống rượu ở nơi công
cộng dưới mọi tình huống. Bởi vậy thay vì là ly rượu, Lương Ưu Tuyền giơ
cốc nước đá lên, thản nhiên nói: “Tả Húc quyết định sẽ diễn bộ phim kia,
nên giao dịch lúc trước bị hủy bỏ.”
Ngô Thiên Khải nhấp miệng uống rượu, thong thả hé môi: “Xem ra là
một tin xấu.”
Lương Ưu Tuyền cúi đầu tạ lỗi: “Lúc này tôi vẫn chưa muốn có bạn
trai, thật ngại quá.“
Ngô Thiên Khải khoanh tay trước ngực, lưng từ từ dựa vào ghế, cười
hỏi: “Là không muốn có bạn trai hay là do tôi không làm em hài lòng?“