TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 231

phát hiện ra một cái quy luật bất thành văn, khách làng chơi cơ bản đều hơn
ba mươi lăm tuổi, cũng đã có được một chút sự nghiệp, và đều có vợ.

Cô thẩm vấn một người trong số đó.

“Có nhà có con, sao còn đi chơi gái?!”

“Vợ tôi đang mang thai…”

Rầm!… Lương Ưu Tuyền tức giận đập bàn “Vợ mang thai mà còn

dám đi chơ gái hả? Ông có phải người không?!”

“Trước hết đừng kích động, tôi còn chưa nói xong. Đã một năm rưỡi

rồi vợ tôi không cho tôi chạm vào người cô ấy.”

“?!”… Lương Ưu Tuyền ngồi xuống “Tình cảm rạn nứt sao không ly

hôn?”

“Cô vẫn còn trẻ nên không hiểu, có những chuyện không đơn giản đến

như vậy, còn lũ trẻ thì tính sao? Cha mẹ hai bên nữa chứ? Tôi đã ngần này
tuổi rồi, có nhiều chuyện phải lo lắng lắm. Hơn nữa, ai dám chắc rằng cuộc
hôn nhân tiếp theo, nếu tôi ly hôn, sẽ không rơi vào tình trạng tương tự?”
Ông khách đó cười nhạt, nói “Tôi không trộm cắp không cướp giật, chẳng
qua chỉ là giải quyết nhu cầu sinh lý thôi. Chẳng lẽ tôi cũng phải có tình
nhân giống vợ mình sao? Thật lòng mà nói thì tôi cũng không có tinh lực
đến mức đó.”

Lương Ưu Tuyền nhìn người đàn ông bề ngoài nhã nhặn này. Ông ta là

quản lý của một xí nghiệp, thật ra hoàn toàn có đủ khả năng để ép một nhân
viên dưới quyền của mình làm tình nhân, nhưng cuối cùng vẫn bất chấp
nguy hiểm mà đi chơi gái.

Trong nhất thời, Lương Ưu Tuyền không rõ là lỗi tại ai, tại nam giới

có mới nới cũ hay là tại nữ giới coi hôn nhân như trò đùa? Hoặc là, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.