TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 427

“Tôi không có! Tôi đâu có đòi hỏi hoàn mĩ…” Lương Ưu Tuyền vội

vàng phản đối, nhưng chưa nói xong đã hết căng thẳng. Ai, Cổ Ngọc quả
không hổ là bác sĩ tâm lý, chỉ liếc qua đã nhìn thấu điều cô vốn không
muốn thừa nhận. Khi cô không tìm thấy tình yêu mình ao ước, cô luôn tự
thôi mình rằng bạch đầu giai lão là chuyện cổ tích không có thật. Nhưng sự
thật là chính cô vẫn luôn khát vọng một tình yêu cả đời, cho đến khi đã gần
đất xa trời, hai người vẫn có thể nắm tay nhau ngắm hoàng hôn.

Nghĩ vậy, Lương Ưu Tuyền dùng sức cấu xé da đầu, ảo não nói: “Tôi

không biết nên làm gì nữa. Yêu anh ấy, đương nhiên muốn để cuộc sống
của anh ấy được thoải mái. Nhưng mà nếu tôi ở cùng chỗ với anh ấy sẽ chỉ
tăng thêm gánh nặng. Tôi rất sợ, sợ sẽ có một ngày, lúc đối mặt với tôi, anh
ấy chỉ còn cười miễn cưỡng.”

“Uhm, suy xét khách quan như vậy là đúng đấy. Nếu cảm thấy đường

xá gian khổ, không đi nữa là điều dễ hiểu.” Cổ Ngọc tỏ ra rất thuận theo tự
nhiên, dù sao hầu hết các trạng thái tâm lý đều do tình cảm mà ra.

Lương Ưu Tuyền thở dài một hơi, nói thêm: “Tôi ghét bác sĩ tâm lý,

ghét cái cảm giác bị nhìn thấy hết mọi thứ.” Cô mệt mỏi mở mắt ra:“Sao
anh lại đuổi theo thế này, còn Lâm Trí Bác với Tiếu Hồng đâu?”

Nhắc đến hai người này Cổ Ngọc lại lộ ra vẻ xấu hổ: “Thật xin lỗi, tôi

cũng không biết Lâm Trí Bác lén lút với Tiếu Hồng khi đang quen cô, nếu
không sẽ hẹn cô đi ăn cơm với bọn họ.”

Lương Ưu Tuyền lắc đầu, nhiệt tình nói: “Bỏ đi, dù sao giờ tôi với bọn

họ không yêu cũng không hận, cũng hy vọng bọn họ sẽ ở bên nhau lâu
dài.”

Đúng lúc này, một số điện thoại lạ gọi vào máy Lương Ưu Tuyền. Cô

xem xét thấy đây không phải số ở cục cảnh sát hay của người quen, trực
tiếp ngắt máy, nhưng đối phương vẫn kiên nhẫn gọi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.