VÀ NẾU NHƯ CHUYỆN NÀY LÀ CÓ THẬT - Trang 102

Marc Levy

Và nếu như chuyện này là có thật

Dịch giả:Lê Ngọc Mai

Chương 9

Vào lúc 10h, Paul đậu xe cứu thương ở chỗ đỗ xe của Arthur và bấm
chuông cửa. “ Tao sẵn sàng rồi”, anh nói. Arthur đưa cho bạn một cái túi.
- Mặc cái áo blu này, và đeo kính đi, là kính không số thôi.
- Mày không có râu giả à ?
- Tao sẽ giải thích cho mày trên đường đi, nào, đi thôi, mình phải có mặt ở
lúc đổi ca, vào 11h đúng. Lauren, em đi với bọn anh, bọn anh sẽ cần đến
em.
- Mày nói với bóng ma của mày đấy à ?
- Tao nói với một người đang ở cạnh chúng ta nhưng mày không nhìn thấy.
- Tất cả chuyện này là một trò đùa. Arthur, hay là mày điên thật rồi ?
- Không đùa mà cũng không điên, chuyện này mày không thể hiểu được, vì
vậy giải thích chỉ vô ích thôi.
- Tốt nhất là tao nên biến thành một thanh sôcôla, ngay bây giờ, thời gian
sẽ trôi nhanh hơn và nằm trong lớp giấy bạc. Tao sẽ bớt lo lắng hơn.
- Đó cũng là một cách thôi, nhanh lên.
Hoá trang thành bác sĩ và nhân viên tải thương, cả hai người đi về phía
gara.
- Trông cái xe cứu thương của mày tởm quá
- Xin lỗi, tao lấy cái mà tao tìm được, rồi sắp tới tao sẽ bị chửi một chặp
cho mà xem! Còn mày thì chỉ có việc nói với tao bằng thứ tiếng Đức đó
thôi. Đúng là tao đang nằm mơ!
- Tao đùa đấy, cái xe trông được lắm.
Paul cầm tay lái, Arthur ngồi bên cạnh và Lauren ở giữa hai người
- Mày có muốn bật đèn xoay và bật còi cấp cứu không, bác sĩ ?
- Mày có muốn thử nghiêm túc một tí không?
- Ồ không, ông bạn ạ, nhất định là không, nếu tao thử nghiêm túc để nhận
ra rằng tao đang lái một chiếc xe cứu thương mượn tạm để đi xoáy một cái
xác trong bệnh viện cùng với người hợp doanh của tao, tao có thể bừng tỉnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.