VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 23

tự-hào-công-ty ra từ cái thùng quần áo nào đó dưới gầm giường của gã.
Nhiều khả năng gã tìm thấy nó khi những tài sản của gia đình Mota đang
được phân chia theo lệnh thẩm phán. Gã mặc chiếc áo đi làm. Gã đã mặc
chiếc áo phông cùng với tất cả chúng tôi vào cái ngày mặc áo phông ấy,
nhưng cuộc đời gã đã thay đổi chóng mặt kể từ đó và chúng tôi nghĩ đó là
dấu hiệu cho thấy tâm trí gã đang ở tận đẩu tận đâu khi gã không lấy làm
phiền bị nhìn thấy trong một chiếc áo phông mà hầu hết chúng tôi dùng để
rửa xe. Đó thực sự là một chất cotton cực kỳ tiện dụng. Và rồi sang ngày
hôm sau Tom Mota vẫn mặc chiếc áo đó. Chúng tôi băn khoăn không biết
gã ngủ ở đâu. Đến ngày thứ ba, chúng tôi thấy lo ngại về chuyện tắm rửa
của gã. Khi Tom trải qua cả một tuần liền vẫn mặc chiếc áo phông đó,
chúng tôi chắc mẩm thế nào nó cũng bốc mùi. Nhưng chắc hẳn gã vẫn giặt
áo, và chúng tôi tưởng tượng ra gã cởi trần trùng trục ở hiệu giặt là
Laundromat nhìn chiếc áo phông duy nhất của mình trong máy sấy, vì vợ
gã không cho phép gã quay về nhà ở Naperville.

Đến khi hết tháng, cuối cùng chúng tôi cũng phát hiện ra rằng chuyện

này chẳng có liên quan gì đến vụ ly hôn của Tom. Ba mươi ngày liên tiếp
mặc chiếc áo phông của công ty - đó là sự khởi đầu cho chiến dịch biểu
tình của Tom.

“Cậu có định thay ra không vậy?” Benny hỏi.

“Tớ thích cái áo này. Tớ muốn được chôn cùng với nó.”

“Vậy ít nhất cậu cũng lấy cái áo của tớ được không, để cậu có thể thay

đổi?”

“Tớ rất sẵn lòng,” Tom nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.