3
Một tài xế chờ anh ở sân bay với tên anh đề trên một tấm biển.
Một căn phòng chờ anh ở khách sạn với tên anh đề trên màn hình
ti vi.
Trên gối, một thanh sô cô la và dự báo thời tiết cho ngày hôm
sau.
Nhiều mây.
Một đêm khác bắt đầu và anh không buồn ngủ. Thế là xong, anh
thở dài, mình lại hét hơi vì chênh lệch múi giờ đây. Trước kia, chẳng
coi trọng chút nào chuyện đó cả nhưng ngày nay bộ xương khốn khố
của anh bực bội. Cảm thấy... nản lòng. Xuống quầy bar, gọi một ly
bourbon, đọc báo địa phương và một hồi sau mới nhận ra rằng lửa
trong lò sưởi là đồ giả.
Cũng giống như da chiếc ghế bành của anh. Và những bông hoa.
Và những bức tranh. Và gỗ lát tường. Và đá hoa giả trên trần nhà. Và
lớp gỉ đồng trên những chiếc đèn chùm. Và những cuốn sách trong tủ
sách. Và mùi xi đánh gỗ. Và nụ cười của người đàn bà đẹp ở quầy bar.
Và sự ân cần của quý ông giữ cho anh không trượt khỏi cái ghế của
anh. Và âm nhạc. Và ánh sáng các ngọn nến. Và... Tất cả, chắc chắn là
tất cả, đều là của giả. Đó là Disney World của người giàu và cho dù rất
minh mẫn, anh cũng nằm trong số đó. Anh chỉ còn thấy thiếu đôi tai
chú chuột Mickey.
Ra ngoài trời lạnh. Đi bộ nhiều giờ. Không thấy gì ngoài những
khung nhà chưa hoàn thành. Nhét một tấm thẻ nhựa vào khe phòng
408. Tắt điều hòa. Bật ti vi. Ngắt tiếng. Tắt hình, cố mở một cửa sổ.