VÁN BÀI AN ỦI - Trang 228

9

Và làm như anh đã nói: vứt đi hết.
Tristan, Abélard, thằng bé Marcel

*

và tất cả lũ ngu ngốc này.

Không nhận ra mùa xuân đã tới. Làm việc nhiều hơn nữa. Lục đồ

của Laurence và lấy trộm của cô những viên thuốc ngủ. Hôn mê trong
chiếc tràng kỷ, quay lại phòng ngủ của họ khi mọi hiểm họa về một sự
gần gũi không chắc chắn đã qua, để mọc một kiểu râu trước tiên là gây
ra những lời chế giễu của hai người thuê nhà cùng anh, sau đó là
những lời đe dọa và cuối cùng là sự dửng dưng của họ.

Ở đó. Không ở đó nữa.

Đi quá giới hạn khi giở trò lừa gạt, nhưng theo cách rất mơ hồ.

Làm ra vẻ tập trung khi người ta nói với anh và đề nghị nói chi tiết khi
người đối thoại với anh đã đi quá tầm của anh.

Không nghe thấy những tiếng rỉ tai này sau lưng anh.
Và rồi không hiểu tại sao biết bao dự án lại bị treo. Bầu cử, người

ta trả lời anh thế. À phải rồi... Bầu cử...

Tháo gỡ những rắc rối khó chịu, nói chuyện hàng giờ qua điện

thoại và trong những cuộc họp không có hồi kết với những quý ông và
những quý bà lúc nào cũng giương ra những cụm từ viết tắt mới. Của
những văn phòng sát hạch, những ủy ban bảo vệ, những chuyến công
tác phối hợp, những trung tâm nghiên cứu, những nhân viên kiểm soát
kỹ thuật, Socotec và văn phòng Veritas, anh muốn thì có đây, những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.