VÁN CỜ NGƯỜI - Trang 146

Dũng.

Hiến Dũng lấy ra bốn tệp tiền, phát cho mỗi người một tệp: “Mỗi người

một tệp, thua thì thôi, được đem về”.

Xuyên Thanh chợt giật mình, anh từ chối: “Anh Dũng, thế này…”.
Đức Càn ngắt lời Xuyên Thanh: “Đối với anh Dũng đừng khách khí,

không phải người nhà không ngồi cùng. Anh cứ coi tệp tiền này là giấy, là
thẻ bài, đừng băn khoăn gì, đừng để anh Dũng không coi chúng ta là bạn”.

Xuyên Thanh vẫn do dự, lẽ nào phá giới ở đây? Chơi với Hiến Dũng,

liệu có xảy ra chuyện gì không? Không thể biết trước điều gì.

Chừng như Hiến Dũng nhận ra tâm sự của Xuyên Thanh: “Người nhà

với nhau, ở đây an toàn lắm, giống như ngồi trong thùng vậy. Anh Thanh
lần đầu đến đây, chúng tôi ngày nào cũng chơi”.

Cho dù an toàn, nhưng lâu rồi Xuyên Thanh không chơi mạt chược, thấy

mạt chược lại ngứa ngáy chân tay, đã ngồi xuống đây rồi, liệu còn nói gì
được nữa?

Xuyên Thanh gặp vận may, xem ra bài của anh đẹp nhất, anh ù nhiều ván

lớn. Hiến Dũng thua khá nhanh, sớm vào “vườn hoa”, chơi với mọi người
chỉ một nửa thời gian.

Chơi bài cho đến trời sáng, trong tay Xuyên Thanh tính cả vốn lẫn lãi

được những ba mươi nghìn. Anh đẩy tiền trên mặt bàn về phía Hiến Dũng,
nói tiền về với chủ.

Hiến Dũng lại đẩy tiền trả lại Xuyên Thanh: “Đây là tiền được của anh,

là của anh”.

Xuyên Thanh cười: “Chơi vui, thắng thua lại thật”.
Hiến Dũng nói: “Bạn bè với nhau lửa là lửa, nước là nước, đừng khách

khí”. Xuyên Thanh vẫn ngượng.

Hiến Dũng đành lấy mấy nghìn tượng trưng, bảo chỉ thu hồi vốn, còn

nữa bắt Xuyên Thanh phải nhận.

2

Xuyên Thanh báo với Tiếu Nhu, anh và chồng cô ta kết giao bạn bè.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.