VÁN CỜ NGƯỜI - Trang 292

Nói xong, chị mặc áo quần, chỉ thẳng Xuyên Thanh: “Anh mặc quần,

mặc áo lót vào. Đừng bắt tôi phải thấy cái đít của anh, xa tôi ra, trông anh
tởm lợm lắm!”. Nói xong, chị vo tròn cái khăn bông ném cho Xuyên
Thanh, rồi chạy vào đi tắm.

Xuyên Thanh nghe thấy tiếng nước xối ào ào trong nhà tắm, rất chán

chường.

III. NGƯỜI TOÀN CẦU

1

Cát Hồng thích chơi với những người nội trợ, trước đây ở cơ quan không

có việc, có thể ôm cái máy điện thoại, gọi cho ai đó. Nói chuyện nhiều nhất
là với Tiếu Nhu, nói bên bàn mạt chược, nói qua điện thoại, gặp đâu cũng
chuyện trò. Tiếu Nhu rất kiên trì, không bao giờ ngắt lời Cát Hồng. Có thể
Cát Hồng không bao giờ biết có lúc Tiếu Nhu không muốn nghe chuyện
của chị, cô gác máy lên vai, đọc sách trên tay mình hoặc làm việc khác,
thỉnh thoảng lại “ừ” một tiếng, hoặc cười vô cớ với Cát Hồng.

Từ sau ngày mất việc phải ở nhà, Cát Hồng nói chuyện với người khác

nhiều hơn, điện thoại ở nhà do mình trả tiền không nói làm gì, cũng chẳng
có chuyện gì để nói, chỉ tán chuyện phim truyền hình.

Lâu ngày, Cát Hồng cảm thấy cuộc sống thiếu đi điều gì đó, giống như bị

kìm nén không được nói, không được tự do thổ lộ, trong bụng như lửa đốt,
chị trút lửa lên người Xuyên Thanh cũng không có tác dụng. Anh như con
lợn chết, không sợ nước nóng.

Cát Hồng muốn tìm một người để trút nỗi lòng, tố giác Xuyên Thanh.

Nghĩ đi nghĩ lại chỉ có Tiếu Nhu là thích hợp hơn cả. Cát Hồng biết rõ Tiếu
Nhu, biết quan hệ giữa cô ta và chồng không tốt, đúng là đồng bệnh tương
liên.

Lâu lắm không liên hệ với Tiếu Nhu, bất ngờ thổ lộ chuyện nhà với cô ta

có gì đó khó xử, đầu tiên Cát Hồng hỏi lâu nay cô chơi mạt chược có vui
không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.