VÁN CỜ NGƯỜI - Trang 75

VI. CHÂM NGÒI

1

Lúc tan cuộc chơi, Oánh Oánh nói với Hồ Bằng, gần đây Vân Tài vẫn

đến chơi mạt chược với một nhóm người trong cơ quan chị.

Nghe nói vậy, Hồ Bằng không thể không hỏi được thua thế nào, điều này

rất quan trọng. Oánh Oánh làm việc ở Cục kinh doanh thuốc lá, ở đấy
không nói gì đến lương cao, mà tiền thưởng mỗi năm cũng hàng chục nghìn
đồng. Vân Tài vợ anh là trùm thua, chơi mạt chược với bọn họ chẳng khác
nào đem cả gia tài ra chơi.

Oánh Oánh không muốn nói với Hồ Bằng nhiều chuyện, bị anh hỏi nhiều

mới nói ra, sợ nói thua mấy nghìn Hồ Bằng không tin, bảo Vân Tài không
có nhiều tiền để thua đậm như vậy.

Oánh Oánh không nói gì thêm, chỉ dặn anh về đừng nói gì với vợ là do

chị mau mồm mau miệng. Nhưng dụng ý của chị là tốt. Những người kia
được tiền của Vân Tài còn cười chị là “Bí thư doanh nghiệp thua lỗ”, chị
chỉ nghĩ Vân Tài không nên chơi bài với họ, Vân Tài không nhiều tiền bằng
bọn họ, càng chơi càng thua đau.

Hồ Bằng cáu lắm, anh về nhà trước hết xem sổ sách đi chợ hàng ngày

của vợ, không thấy chị ăn bớt tiền chợ. Anh lại đến ngân hàng để xem các
khoản tiền gửi, cũng không thấy rút khoản nào ra chi dùng. Anh gọi điện
đến xưởng bột giấy nơi Vân Tài làm việc, hỏi xem gần đây nhà máy có
khoản bù lương hoặc tiền thưởng nào không, người được hỏi trả lời đều
không có khoản nào.

Thật kì lạ, Vân Tài lấy tiền ở đâu để thua? Câu hỏi cứ giày vò Hồ Bằng.

Nhất định phải làm rõ các khoản tiền bất minh của vợ, anh cho rằng ở đây
có những quan hệ rất khó hiểu.

Chờ đến khuya Vân Tài chơi mạt chược về, Hồ Bằng hỏi ngày hôm nay

thua bao nhiêu. Vân Tài ngớ ra, mặt hơi đỏ: “Hôm nay không gặp may,
thua một ít, không nhiều, cũng chỉ hơn tám chục đồng”.

“Em đem bao nhiều tiền đi chơi mạt chược?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.