VÁN CỜ NGƯỜI - Trang 83

bột giấy. Ông Trương Chấn Vũ, Giám đốc nhà máy rất cảm kích về sự giúp
đỡ của Hồ Bằng, những lúc uống rượu với nhau nhất định phải uống thật
say mới đã, quan hệ giữa hai người có thể gọi là anh em. Ông Giám đốc có
lần nói, Vân Tài có gì khó khăn cứ tìm ông.

Hồ Bằng tìm ông Giám đốc, nói ấp a ấp úng. Ông Vũ có vẻ sốt ruột, nói:

“Anh Bằng, có phải uống rượu đâu mà run rẩy như vậy? Có gì thì cứ nói
thẳng ra”.

Chờ Hồ Bằng nói xong, thái độ của ông Vũ thay đổi, ông im lặng hồi lâu

mới buông một câu: “Táo bạo… quá táo bạo!”.

Hồ Bằng rất thận trọng: “Đụng tai họa rồi, bây giờ chỉ còn nhờ anh, xem

có thể nhẹ tay được không. Đồn công an nói, sự việc lớn hay nhỏ là nhờ
anh”.

Hồ Bằng bịa ra ý kiến của công an, chứ ông Lưu không nói như vậy. Ông

Giám đốc nhà máy tuy bực mình nhưng giọng nói vẫn ôn tồn: “Ông anh,
cái quần này rách to quá rồi, anh bảo tôi phải vá thế nào đây?”

Hồ Bằng lựa lời nói mãi, anh rất ngượng nói ra ý định của mình. Ông Vũ

đồng ý sẽ xử lý nội bộ, không giao cho Sở Công an, cho dù Sở Công an hỏi
đến ông cũng sẽ đứng ra bảo vệ. Nghe ông Vũ nói vậy, Hồ Bằng nhẹ cả
người.

Trước lúc ra về, ông Vũ còn vỗ vỗ vai Hồ Bằng: “Cậu phải giáo dục cô

ấy, tại sao lại để xảy ra chuyện?”. Hồ Bằng thở dài, nói tất cả đều do mạt
chược.

Thấy Hồ Bằng từ phòng Giám đốc ra, Vân Tài vội hỏi kết quả nói

chuyện thế nào. Anh nói, ông Vũ chỉ thị xuống phòng Bảo vệ trình bày rõ
sự việc.

Vân Tài không dám nói gì, ngoan ngoãn theo Hồ Bằng vào phòng Bảo

vệ. Trong phòng, Thạch Tiểu Mãn đang nghe điện thoại của Giám đốc, ra
hiệu cho Hồ Bằng và Vân Tài tạm chờ ở ngoài.

Thạch Tiểu Mãn đặt điện thoại xuống, sang phòng Tổng hợp lấy chìa

khóa phòng họp nhỏ của nhà máy, bảo vào đấy nói chuyện. Phòng Bảo vệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.