VÁN CỜ NGƯỜI - Trang 95

Xuyên Thanh im lặng. Sự việc đến mức nào anh đều biết, chuyện sợ xảy

ra thì đã xảy ra.

“Anh Thanh, anh là người có chức quyền, có phẩm giá. Cho đến bây giờ

em không nghi ngờ gì anh về điểm này, vì những chuyện đó có liên quan
đến thân phận của em, phẩm giá của em. Cuối cùng, cuối cùng chúng
ta…”. Xuyên Thanh nói liên tiếp: “Biết rồi, biết rồi, anh biết rồi…”.

“Anh biết gì?” Xuyên Thanh không trả lời.
“Anh Thanh, nếu chồng em li hôn với em, anh có chịu trách nhiệm với

em không?”

Giọng Tiếu Nhu trở nên dịu dàng, giống như con mèo bị một cú đá nó

kêu van, cầu khẩn đáng thương với chủ nhân.

Xuyên Thanh ngập ngừng giây lát, giọng nói to hơn: “Anh không để em

phải tổn thương, không để em phải thất vọng”.

Tiếu Nhu cười: “Anh nói cứng lắm, nhưng sợ đến lúc ấy lại nhũn như

con chi chi. Không giống như con chó giữ nhà chỉ biết sủa vài tiếng để cho
mình mạnh dạn hơn”.

Thấy thái độ của Tiếu Nhu đã thay đổi, Xuyên Thanh cũng lì lợm hơn,

cảm nhận như hôm ngủ với nhau. Mục đích của anh là theo đó để gợi lại
những kí ức đẹp ở Tiếu Nhu, nhắc nhở hôm ấy không phải một mình anh
chủ động. Tiếu Nhu không tiếp câu chuyện của anh, mà xấu hổ cúp điện
thoại, không nói nữa.

Xuyên Thanh chưa kịp xả hơi thì nhận được tin nhắn của Tiếu Nhu: “Em

còn tìm anh”. Xuyên Thanh phân tích tin nhắn của Tiếu Nhu, đó là câu nói
hai mặt: tìm để nhắc lại giấc mơ cũ hay là để đòi nợ?

Cả hai tình huống đều có thể. Xuyên Thanh chìm sâu vào nỗi bất an.
Nếu Tiếu Nhu tìm để nhắc lại giấc mơ cũ? Anh khẳng định không còn

hứng thú, bây giờ chỉ có thể Tiếu Nhu làm anh sợ hãi lo lắng, khó làm cho
anh vui và có khoái cảm xác thịt.

Nếu Tiếu Nhu li hôn thật thì sao? Cô ta có buộc mình phải li hôn không?

Xuyên Thanh sợ điểm này, anh có cảm giác sự việc hỏng to, mọi chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.