hội.
Nhìn thấy Bát vương tử đi đến, trên mặt Vân Nhi lộ ra vài phần thần
sắc sợ hãi, lập tức hành lễ, nói: “Bái kiến Bát vương tử điện hạ!”
Bát vương tử sa sầm mặt, nói: “Bổn vương tử muốn hồi cung, đưa ta
trở về.”
Trên mặt Vân Nhi lộ ra vẻ lúng túng, có chút sợ hãi, nói: “Nhưng…
nhưng đây là xe của Cửu vương tử điện hạ…”
“Bốp!”
Bát vương tử vung tay tát một cái, đánh bay Vân Nhi ra ngoài ba mét.
Mặt Vân Nhi bị đánh đến sưng tấy, năm dấu ngón tay lập tức nổi lên
năm dấu ngón tay, trong miệng không ngừng thổ huyết, đầu óc mê muội,
cằm trật khớp, cảm giác như mình muốn chết vậy.
Bát vương tử một chân giẫm lên người Vân Nhi, khuôn mặt hung
hiểm nói: “Cửu vương tử là vương tử, bổn vương tử không phải sao?
Ngươi chỉ là một tỳ nữ mà cũng dám chống lại mệnh lệnh của bổn vương
tử? Có tin chỉ cần bổn vương tử nói một câu cũng có thể khiến cha mẹ
ngươi trở thành thức ăn của mãnh thú, khiến ngươi trở thành kỹ nữ thấp
hèn nhất không?”
Nói xong, Bát vương tử vung ống tay áo, bước lên Dương Mã Cổ Xa,
quát: “Còn không mau kéo xe? Đắc tội với bổn vương tử, bổn vương tử sẽ
khiến ngươi sống không bằng chết.”
Trong lòng Vân Nhi vô cùng sợ hãi, nàng chỉ là một tỳ nữ, Bát vương
tử chỉ cần nói một câu là có thể khiến nàng tan cửa nát nhà.