VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 122

nha đầu, việc mười năm qua ta chưa từng thấy bao giờ” Tên đồng bọn nói:
“Vừa rồi có tiếng tiêu từ trên núi vọng xuống, ba sư huynh của chúng ta
hình như không phải là địch thủ của ả nha đầu?”
Hán tử lúc nãy nói: “Nghe nói mấy ngày trước còn có một thiếu nữ bị sư
phụ bắt sống,
không biết chuyện này là thật hay giả?” Tên đồng bọn suỵt một tiếng rồi
nói: “Ngươi đừng nên bàn chuyện này sau lưng sư phụ, ta và ngươi nói
chuyện không sao, nhưng nếu để lọt ra ngoài thì sư phụ sẽ lấy mạng ngươi”
Hán tử kia bảo: “Thì cứ kề tai nói nhỏ với nhau cũng được” Hai hán tử kề
tai thì thầm, tuy Kim Thế Di rất thính tai nhưng vì cách bọn chúng đến hơn
ba trượng, chẳng hề nghe được chữ nào, chàng chỉ thấy hán tử lúc nãy trợn
mắt há mồm, vẻ mặt rất hãi hùng và kinh ngạc.
Kim Thế Di nghĩ bụng: “Còn có ai bị bắt? Mạnh Thần Thông dám bắt nàng
nhưng lại cảnh giác như thế, chắc chắn đó là một nhân vật có tiếng tăm. Ồ,
chả lẽ là Lý Tâm Mai? Lúc nãy thiếu nữ che mặt kia có phải muốn đến cứu
Lý Tâm Mai? Hình như hai chuyện này có liên quan với nhau, nhưng võ
công của thiếu nữ che mặt hoàn toàn chẳng giống phái Thiên Sơn.” Rồi
chàng rút ra hai mũi phi châm, hai hán tử ấy chưa nói xong thì chợt thấy
huyệt kỳ môn như bị kiến cắn, toàn thân mềm nhũn chẳng nói ra lời. Kim
Thế Di từ trong bóng tối nhảy ra, đặt chường vào hậu tâm của hán tử ấy,
giải huyệt cho y rồi khẽ nói: “Đừng kêu lên, ngươi kêu nửa câu ta sẽ đánh
đổi kinh mạch của ngươi” Giọng nói của chàng rất lạnh lẽo, tựa như kim
bén đâm sâu vào lục phủ ngũ tạng của hán tử ấy. Võ công của hán tử tuy
không cao nhưng y đã theo Mạnh Thần Thông nhiều năm, bởi vậy cho nên
mới biết võ công của đối phương giỏi hay giở. Vừa nghe Kim Thế Di dùng
nội công thượng thừa phát ra tiếng, y lập tức chấn động tâm can, ngửa mặt
nhìn Kim Thế Di, run rẩy hỏi: “Ngươi... ngươi là ai?” Kim Thế Di nói:
“Đại trượng phu đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta chính là Kim Thế
Di bảy năm trước đã từng tìm sư phụ của ngươi!” Hán tử ấy hoảng sợ đến
nỗi mặt xám ngoét như xác chết, lắp bắp nói: “Độc... độc” chừng cảm thấy
không xong, cho nên im bặt. Kim Thế Di cười lạnh: “Đúng thế, ta chính là
Độc thủ phong cái Kim Thế Di, ta hỏi ngươi, nếu ngươi nói dối nửa câu ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.