VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 350

Lương Vũ Sinh

Vân Hải Ngọc Cung Duyên

Dịch giả: Cổ Nguyệt

Hồi Thứ Mười Chín

Lao Sơn hỏi tội lòng không nỡ

Biển vàng chìm nổi mộng sao thành

Bạch Lương Ký chạy quá nhanh Cốc Chi Hoa đuổi theo không kịp, nàng
cũng chẳng muốn đuổi, nhưng trong khoảnh khắc ấy, nàng lại thấy trên
mạch môn của hai Cẩn Thuần, Tần Đại cũng dính một chiếc lá. Khi Bạch
Lương Ký tóm lấy bọn chúng thì hai phiến lá rơi xuống. Lúc này hai người
Cẩn, Tần, mới rên lên hừ hừ.

Bạch Lương Ký bỏ đi, chỉ còn lại một mình Cốc Chi Hoa đứng trơ trọi
trong sân, nàng ngửa mặt lên nhìn cây ngô đồng mà lòng ngổn ngang. Cây
ngô đồng vốn đã rụng lá gần hết, sau trận ác đấu, trên cây chỉ còn lại vài
chiếc lá, nếu có ai nấp trên cây thì sao nàng không thể phát hiện được? Vả
lại ai có thể biết công phu phóng lá đả thương?

Quái khách lúc nãy là ai? Chắc chắn người giúp mình là y, kẻ đã hí lộng
mình hai ngày trước có phải là y không?

Hai ngày hôm nay, Cốc Chi Hoa liên tiếp nghĩ đến nhiều người, Kim Thế
Di, Lệ Thắng Nam, Mạnh Thần Thông, cuối cùng là quái khách này, nhưng
nếu là quái khách này thì tại sao y lại muốn ngăn trở mình rồi lại giúp mình
thoát hiểm?

Đúng là khó hiểu!

Còn nữa, tại sao Lệ Thắng Nam không chịu xuất hiện? Lúc nãy rõ ràng đã
nghe tiếng của nàng, nàng bảo đến giúp mình, nhưng mọi chuyện đã qua thì
chẳng thấy bóng dáng nàng đâu! Nếu nói nàng muốn tránh không gặp mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.