VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 418

Thắng Nam kinh hoảng ngã xuống đất!

Không biết lúc này Kim Thế Di lấy đâu ra nhiều khí lực đến thế, bình
thường mỗi lần phóng người xa nhất chẳng qua chỉ ba trượng, nhưng lần
này chàng nhún người phóng đến sáu bảy trượng, vươn tay hớt lấy Lệ
Thắng Nam rồi tiếp tục nhảy ra xa, tránh dòng dung nham.

Đột nhiên ầm một tiếng, khói lửa từ trong miệng động phun ra, tia lửa bắn
tung tóe bốn phương tám hướng, luồng khói ngưng tụ thành một cây trụ
màu xám, dâng thẳng lên không trung rồi vỡ ra trông giống như một cây
nấm, đồng thời một loạt tiếng nổ ì đùng vang rền khắp nơi, khu rừng cũng
đã bắt đầu bốc cháy!

Dù mấy tên ma đầu này gan to bằng trời, nhưng trước cảnh tượng kinh
khủng ấy ai nấy cũng đều hồn bay phách tán. Lúc này chẳng ai dám đuổi
theo Kim Thế Di nữa, chỉ hận cha mẹ sinh thiếu một cặp giò, cả bọn hè
nhau chạy về phía bờ biển.

Kim Thế Di cũng kéo Lệ Thắng Nam bỏ chạy, lúc này dung nham không
ngừng tuôn ra, tạo thành một cơn lũ, dung nham chảy đến đâu thì đất đá tan
ra đến đó, cả hòn đảo chìm trong khói mù, mới lúc nãy ánh mặt trời còn
chói chang nhưng bây giờ thì trời đất mù mịt tựa như đến ngày tận thế. Kim
Thế Di cảm thấy tuyệt vọng, chàng đã dốc hết sức mình nhưng không thể
nào cứu vãn trận hào kiếp nào!

Nhưng Kim Thế Di không biết rằng, nếu chàng mở được một con thông
đạo để dẫn nước biển vào miệng núi lửa thì tai họa sẽ càng không thể tưởng
tượng nổi!

Độc Long tôn giả và Kim Thế Di dầu sao cũng là người của mấy trăm năm
trước, họ tuy thông minh nhưng không thể có tri thức khoa học của người
hiện đại, các nhà khoa học hiện đại đã nghiên cứu núi lửa, biết độ nóng bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.