VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 42

Đường Hiểu Lan. Hách Hạo Xương nhìn Trịnh Càn Nguyên rồi nói: “Đây
là...” Hách Đạt Tam nói: “Đây chính là Trịnh Càn Nguyên lão anh hùng.”
Hách Hạo Xương nói: “Trịnh lão anh hùng, đa tạ ông đã khuyên. Nhưng
đáng tiếc lời của ông hình như có chút sai lầm, trên giang hồ thường có
chuyện tìm thù đòi mạng theo quy củ thì phải tìm người chủ mưu, đâu có lẽ
nào lại đi hỏi những kẻ tòng phạm? Huống chi ai ai cũng biết mối giao tình
giữa Dương đại tiểu thư với Đường Hiểu Lan, cho nên cần gì phải bỏ gần
lấy xa, lên Thiên Sơn hỏi Đường Hiểu Lan? Cứ cho là người của phái
Thiên Sơn đã làm chuyện này, hỏi Dương đại tiểu thư cũng chẳng khác gì.”
Năm xưa Dương Liễu Thanh muốn lấy Đường Hiểu Lan nhưng không
được, bà ta rất ghét bị người khác nhắc lại chuyện này, bất đồ mặt đỏ ửng
nổi giận đùng đùng nói: “Lão lừa trọc nhà ngươi ăn nói vớ vẩn, bịa đặt
xằng bậy, ai mà biết sư huynh nhà ngươi đã chết như thế nào? Được, nếu
ngươi đã đến đây sinh sự thì cứ coi như là ta đã giết! Hà nhi. Lấy đạn cung
của mẹ ra đây!” Hách Hạo Xương đứng phắt dậy: “Nữ thí chủ, bà nên cẩn
thận lời nói, chúng ta đấu võ chứ không đấu miệng!” Rõ ràng là y đã bới
móc Dương Liễu Thanh trước, nhưng nay lại bảo người ta ăn nói cho cẩn
thận, Dương Liễu Thanh tức đến nỗi thất khiếu bốc khói, bà ta nhận lấy đạn
cung, toan bước ra khỏi chỗ ngồi.
Trong khi kiếm rút cung căng, chợt có một tên gia đinh chạy vào bẩm cáo:
“Có người muốn gặp chủ mẫu, y còn mang theo một món lễ vật, bảo rằng
muốn nhờ chủ mẫu gởi cho một người tên là Mai Nhược đại sư, Dương
Liễu Thanh và Hách Hạo Xương đều ngạc nhiên, té ra sau khi Hách Hạo
Xương xuất gia đã lấy pháp hiệu là Mai Nhược, sau khi sư phụ của lão là
Đại lực thần ma chết, lão đã ẩn cư gần ba mươi năm, gần đây nghe tin sư
huynh đã chết cho nên mới xuống núi trả thù, cũng rất ít người biết chuyện
lão trở thành hòa thượng, càng không ai biết lão có pháp hiệu là Mai
Nhược. Hai người đều tưởng rằng đó là bằng hữu của đối phương, Dương
Liễu Thanh phần chưa hết tức giận, lập tức bảo: “Mặc cho có bao nhiêu
người, nhà họ Dương chúng ta đều có thể tiếp đãi, hãy dắt y vào!” Tên gia
đinh ấy hơi ngạc nhiên, bẩm cáo: “Chỉ có một người đến.” Dương Liễu
Thanh quát: “Có nghe chưa? Mau đắt y vào!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.