VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 486

trên cây măng đá có treo một cây cung lớn. Lệ Phán Quy cầm cây đuốc,
nói: “Thế Di, ngươi hãy lấy xuống xem thử.”

Kim Thế Di đỡ lấy cây cung, chàng bất đồ cả kinh, chàng vốn nghĩ cây
cung rất nặng, nhưng không ngờ nặng đến nỗi chàng đỡ xuống không được,
chàng phải vận hết công lực toàn thân mới lấy được cây cung xuống, chỉ
cảm thấy bàn tay mát rượi, kêu lên: “Ồ, hình như làm bằng bạch ngọc.”

Lệ Phán Quy sờ cây cung nói: “Ngọc thì đúng là ngọc, nhưng không phải là
ngọc thạch bình thường mà là bảo ngọc dưới đáy biển, trước đây cha ta lặn
xuống biển sâu, đã vô tình nhặt được hai viên ngọc như thế này, loại ngọc
này nặng hơn ngọc bình thường rất nhiều! Còn dây cung được làm bằng
gân thuồng luồng, cũng là vật hiếm có”. Lệ Thắng Nam chép miệng khen:
“Cây ngọc cung lớn như thế này đúng là vật hiếm có trên đời”. Kim Thế Di
nói: “Ai mà có đủ sức dùng nổi cây cung này”. Chàng kéo thử cây cung,
chàng dốc hết sức ra cũng chỉ có thể kéo thành một hình bán nguyệt. Lệ
Phán Quy cười nói: “Để ta thử xem”. Rồi đưa cây đuốc cho Lệ Thắng Nam,
cầm lấy cây cung dùng lực kéo căng ra, Kim Thế Di khen: “Thúc thúc quả
là có thần lực trời sinh!” Lệ Phán Quy kéo hai lần thì hơi nhọc sức, y cũng
lấy làm lạ trước trọng lượng của cây cung.

Phía dưới cây măng đá treo cung có bày ba mũi tên dài, Lệ Phán Quy đặt
cây cung xuống, cầm mũi tên lên xem, hình dạng của mũi tên trông rất kỳ
lạ, đầu mũi tên hình chĩa ba, khác hẳn với mũi tên bình thường, mũi tên thứ
hai cũng thế, song hình dạng của chĩa ba thì hơi khác. Y ngạc nhiên hỏi:
“Năm xưa Kiều tổ sư chế cây cung này không biết để làm gì? Với thần
công tuyệt thế như ông ta, dù trên đảo có thú dữ đến đâu cũng chẳng làm gì
được ông ta. Ông ta cần gì phải dùng đến cây cung này?”

Lệ Thắng Nam chợt nói: “Mọi người đến đây xem, ở đây còn có một báu
vật”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.