VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 498

Thế rồi Lệ Phán Quy bỏ xương cốt Kiều Bắc Minh vào bao vải, y vẫn còn
công lực, song vì phải dùng để kháng độc cho nên không thể vác cây ngọc
cung theo, đành phải để lại trong hang.

Ra khỏi hang thì thấy bóng mặt trời đỏ như máu, lúc này đã về chiều. Lệ
Phán Quy nôn nóng báo tin vui cho mẹ, thế là đi luôn về nhà mà không
nghỉ qua đêm, đến nửa đêm thì về tới nơi. Ba người leo lên cây, Lệ Phán
Quy chợt thấy trên cây có vếtmóng tay cào, giật mình thầm nhủ: “Chẳng lẽ
Mạnh Thần Thông đã đến đây?”

Ba người tiến vào địa đạo, Kim Thế Di rút kiếm đi trước dẫn đường, Lệ
Phán Quy đi ở phía sau cùng, Lệ Thắng Nam cầm đuốc đi ở giữa, họ cẩn
thận đi được một lúc thì đến cuối con đường hầm, Kim Thế Di chợt kêu
lên: “Là Côn Luân tản nhân?”

Chỉ thấy Côn Luân tản nhân nằm co quắp ở một góc, đầu bị lủng một lỗ,
trên người còn cắm nhiều mũi tên, đương nhiên đã toi mạng từ lâu. Lệ Phán
Quy nói: “Y đã trúng cơ quan, chắc là chạm tay vào cửa đá nên mới bị nỏ
ngầm bắn ra, rồi sau đó lại trở thành nạn nhân của kim mao thoa. Không
biết Mạnh lão tặc thế nào rồi?”
Trong bốn ma đầu đến từ Tây Tạng, Côn Luân tản nhân là người khá nhất,
nay y đã mất mạng, Kim Thế Di cũng thấy tiếc cho y. Cái chết của Côn
Luân tản nhân đã sợ nhưng cả ba người nghĩ Mạnh Thần Thông có lẽ vẫn
còn nấp trong động thì càng sợ hơn, Lệ Phán Quy hít một hơi rồi kêu lớn:
“Mẹ, mẹ!” trong hang động chỉ có tiếng vọng lại của y, chẳng hề nghe tiếng
mẹ y đáp.

Lệ Phán Quy định thần, vội vàng bước tới đẩy cánh cửa, đi khoảng hơn
mười bước thì thấy con kim mao thoa cái nằm chết dưới đất, đến nấc cửa
thứ hai thì chẳng thấy con kim mao thoa đực? Không hỏi cũng biết kẻ giết
chết kim mao thoa chính là Mạnh Thần Thông, Lệ Phán Quy càng lo hơn,
thầm nhủ: “Y làm sao có thể chui sâu vào bên trong được? Chả lẽ mẹ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.