VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 787

Khấu Phương Cao nói: “Chính là bằng hữu trẻ tuổi của ông vừa mới giết.”
Hoài Chân hòa thượng đánh được một lúc lâu thì đầu óc choáng váng, lúc
này mới thấy Kim Thế Di và Lệ Thắng Nam đã biến mất, lạc giọng kêu lên:
“Ối chao, hai ân nhân của chúng tôi đã bỏ đi, tôi còn chưa đáp tạ họ. Đúng
thế, Tây Môn Mục Dã là do người họ Lý trẻ tuổi kia giết.” Đường Hiểu
Lan chỉ muốn cứu người, chẳng muốn làm khó Khấu Phương Cao nữa cho
nên mới nói: “Nếu Khấu tổng quản không bắt họ vậy họ có thể đi cùng tôi
chứ.” Lúc này Khấu Phương Cao thà để mất chức còn hơn đối đầu với
Đường Hiểu Lan, cho nên chẳng dám nói nửa chữ “không”.

Phía sau hoàng cung là Lượng Sơn, Đường Hiểu Lan dắt mọi người lui lên
Lượng Sơn rồi ung dung rút lui. Lư Đạo Lân cõng Tào Cẩm Nhi, Tào Cẩm
Nhi vẫn còn hôn mê.

Lúc này không còn lo lắng truy binh đến nữa, Đường Hiểu Lan hỏi: “Tào
chưởng môn thế nào rồi? Đặt xuống ta xem thử!” Rồi ông ta bắt mạch mới
thấy sáu mạch không đều, tâm hỏa quá thịnh, hơi thở thì rất yếu, Đường
Hiểu Lan ngạc nhiên nói:

“Hình như Tào chưởng môn không bị nội thương, nhưng sao lại hư nhược
đến thế?”

Hòa Chân hòa thượng nói: “Bà ta cũng trúng độc hoa a tu la như chúng
tôi.” Đường Hiểu Lan nói: “Theo mạch tượng cho thấy hình như trước đây
không lâu, bà ta đã động chân khí, quá phẫn nộ nên ngất đi. Không chỉ vì
trúng độc.” Lư Đạo Lân nói:

“Lúc nãy bằng hữu ấy cũng nói như thế.” Đường Hiểu Lan nói: “Chuyện gì
xảy ra? Bằng hữu mà ngươi nói có phải là người ác đấu với Mạnh Thần
Thông không? Còn nữa, các người đã trúng độc của hoa a tu la, sao lại khôi
phục công lực?” Hoài Chân hòa thượng nói: “Đúng thế, cũng chính người
ấy cho chúng tôi uống thuốc giải.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.