VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 448

Lương Vũ Sinh

Vân Hải Ngọc Cung Duyên

Hồi Thứ Hai Mươi Tư

Bỗng gặp quái nhân tưởng hết lối

Chưa thấy bí kíp mạng không còn

Hòn đảo này lớn hơn xà đảo rất nhiều, cây rừng xum suê, ánh mặt trời
chẳng lọt qua được kẽ lá. Côn Luân tản nhân theo sát phía sau hai người
Kim, Lệ, tựa như đứa trẻ bám lấy người lớn đi trong đêm tối, sợ rời người
lớn thì sẽ có ma quỷ đến bắt mình đi.

Chợt nghe có tiếng hú lại cất lên, Côn Luân tản nhân kêu lên: “Là Mạnh
Thần Thông!” Vừa chạy về phía có tiếng hú mấy bước thì phía đông vọng
lại một tràng hú dài, Kim Thế Di nói: “Quái nhân đang đuổi theo y!” tiếng
hú vừa mới cất lên đã biến mất, lúc ở phía đông, lúc ở phía tây, công lực
của hai người này cách nhau không xa, tiếng vọng lại đến từ bốn phương
tám hướng, dần dần không thể phân biệt được đó là tiếng hú của ai nữa,
cũng không biết hướng của họ được nữa.

Kim Thế Di nói: “Không biết Mạnh Thần Thông có gặp quái nhân ấy
chưa?

Quái nhân ấy nuôi hai con Kim mao thoa, công lực hình như hơi nhỉnh hơn
Mạnh Thần Thông, có lẽ Mạnh Thần Thông chưa chắc thắng nổi y”. Lệ
Thắng Nam nói: “Mặc kệ y, y đánh không lại càng tốt!” Kim Thế Di nói:
“Rừng sâu nguy hiểm trùng trùng, có thêm một người giúp sức cũng tốt
hơn, sau này hẵng tính đến oán thù giữa cô với Mạnh Thần Thông”. Lệ
Thắng Nam cười lạnh: “Thôi được, huynh hãy đến giúp y!” Tiếng hú
ngừng lại, tiếng vọng trong khu rừng vẫn không ngớt, khoảng một tuần trà
sau, tiếng vọng dần dần yếu đi, Kim Thế Di không nhận được phương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.