Mặc dù mô hình này áp dụng cho một loạt các sản phẩm, song tôi thường
xuyên nhận được câu hỏi làm thế nào có thể điều chỉnh nó sao cho thích ứng
với hai mô hình cụ thể: một sản phẩm hiệu ứng mạng và một sản phẩm đa
đối tượng (thị trường).
Mẫu thiết kế cho một sản phẩm hiệu ứng mạng
Một sản phẩm hiệu ứng mạng là sản phẩm có giá trị phụ thuộc vào số lượng
người sử dụng nó. Điện thoại là ví dụ điển hình, các dịch vụ trực tuyến như
Twitter và Facebook cũng hoạt động theo mô hình này.
Siêu mẫu mà chúng ta đã bàn cho đến nay cũng có thể được áp dụng cho các
loại sản phẩm này, với một vài cân nhắc bổ sung:
Sự chú ý là một tài sản có thể chuyển đổi.
Khi giá trị của sản phẩm tăng lên theo số lượng người dùng, có thể chuyển
đổi công thức để định giá số lượng người dùng đang hoạt động như tài sản
thay cho “doanh thu thực tế” trên mục Các dòng doanh thu của mô hình.
Công thức này không dễ trình bày gãy gọn, nhưng tỷ lệ quảng cáo hiện tại
và/hoặc giá trị của các sản phẩm được xây dựng mẫu tương tự có thể là xuất
phát điểm.
Một thách thức với các loại sản phẩm này là sản phẩm thường phải vượt qua
một điểm bùng phát nhất định để giá trị có thể phát huy. Trước lúc đó, công
ty khởi nghiệp sẽ phải tìm cách sống sót qua những thời điểm bất ổn.
Twitter bắt đầu như một dự án bên lề “cho vui” không khác chi món kem
tráng miệng khi Ev Williams phát triển công ty chính của anh, Odeo, một
công ty đã huy động được hàng triệu đô-la từ nhà đầu tư.
— Nguồn: New York Times