VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 111

- Tướng quân chớ giận. Tôi vâng lệnh Địch khâm sai đến thông tin cho
tướng quân hay.
Trương Trung nghe nói đổi giận làm vui, hỏi:
- Địch khâm sai bây giờ ở đâu?
Trương Văn thuật hết mọi việc cho Trương Trung nghe. Trương Trung tạ
ơn nói với Trương Văn:
- Xin ngài về trước, tôi đi tìm Lý Nghĩa báo tin rồi sẽ đến sau.
Trương Văn hỏi:
- Vậy chớ Lý tướng quân đi đâu mà tướng quân phải đi kiếm?
Trương Trung nói:
- Vì trông Địch đại ca không thấy về nên anh em chúng tôi đi tìm mỗi
người một nơi.
Trương Văn nghe nói liền từ giã trở về, còn Trương Trung thì đi tìm Lý
Nghĩa.
Vừa đi tới ngã ba đường bỗng nghe có tiếng đàn bà khóc than kể lể, Trương
Trung dừng lại xem thì thấy chừng hai mươi tên gia đinh cầm gậy đi trước,
và sau đó thì có một người cưỡi ngựa, để một người đàn bà nằm vắt ngang
đang vùng vẫy khóc lóc.
Trương Trung nhìn thấy thì biết ngay là chúng đang bắt vợ một kẻ nào đó,
bèn xốc lại nạt lớn:
- Quân cường đạo, sao không kiêng phép nước dám bắt vợ con người ta
mang đi như vậy?
Bọn gia đinh nghe nói áp lại đánh Trương Trung, bị Trương Trung đánh
chạy trốn hết. Trương Trung đến trước người cưỡi ngựa hỏi:
- Ngươi tên họ là gì? Tại sao lại dám làm ngang như vậy?
Người ấy nói:
- Tôi họ Tôn tên Vân, tự là Kiến Vân là em ruột của Tôn Tú đây.
Trương Trung nói:
- Té ra ngươi là em ruột của Tôn binh bộ sao? Còn người đàn bà này ở đâu
mà ngươi chiếm đoạt vậy?
Tôn Vân chưa kịp trả lời thì người đàn bà ấy đã quỳ lạy khóc và nói:
- Nhà thiếp ở cách đây chừng ba dặm, chồng thiếp là Triệu Nhị, chuyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.