VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 150

Nói rồi liền phát binh cho Địch Thanh. Địch Thanh lãnh mạng đem binh đi
đánh Đại Lang sơn.
Lúc này Ngưu Kiện và Ngưu Cang hay tin Ngũ Tư Phong, Đại Mạnh
Dương và Tiểu Mạnh Dương đều bị giết, thì anh em bàn luận thế nào Địch
Thanh cũng kéo quân đến Đại Lang sơn đòi chinh y lại. Hai anh em bàn
tính bỏ trốn đi nơi khác để tránh tai họa.
Ngưu Cang nói:
- Đại Lang sơn đây là một hòn núi rất hiểm trở, vậy chúng ta bố trí cung tên
và cây đá sẵn, hễ chúng kéo quân đến thì dùng tên bắn xuống, thế tất chúng
nó phải thiệt mạng, sợ gì bỏ trốn đi đâu.
Ngưu Kiện nói:
- Em nói cũng phải, song ở đây lương thảo tích trữ chẳng được bao nhiêu.
Nếu chúng nó vây hãm lâu ngày thì làm sao sống được chi bằng ta đem
chinh y trả lại cho Dương Nguyên soái, may ra người rộng lượng mà cho
chúng ta đoái công chuộc tội chẳng hơn sao?
Ngưu Cang bất bình nói:
- Nếu làm như vậy chẳng là chúng ta nhút nhát lắm.Thà ở đây mà thủ thế,
sống chết còn rạng danh hơn.
Ngưu Kiện nói:
- Dương Nguyên soái là người đại lượng, em thiết tưởng không đến nỗi
nào.
Ngưu Cang nói:
- Nếu tôi nói mà đại ca không nghe lời thì tình anh em chúng ta phải chia
lìa mỗi đứa một nơi.
Ngưu Kiện nói:
- Áy là tại em muốn vậy. Thôi em muốn đi đâu thì đi, ta không ép.
Nói rồi liền khiến quân góp nhóp chinh y mà chở ra Tam Quan, còn vật
dụng bao nhiêu đều giao lại cho Ngưu Cang lưu giữ.
Lời bàn.
Người xưa nói: "Mưu thâm họa diệt thâm".
Đó là luật nhân quả. Hễ mưu mô càng hiểm độc bao nhiêu thì kết quả tai
hại bấy nhiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.