VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 161

Vậy thì để anh qua đó lo liệu xem sao.
Nói rồi liền khiến gia đinh dọn tiệc rồi đi qua dinh Bàng Hồng ra mắt.
Bàng Hồng hay tin liền rước vào trà nước.
Trầm Quốc Thanh liền thuật hết mọi việc em mình cho Bàng Hồng nghe.
Bàng Hồng nghĩ thầm:
"Lâu nay ta có ý hại Địch Thanh, song chưa có dịp may, nay nhân cơ hội
này thì cũng dễ hại nó, lại cũng có cớ mà hại Dương Tôn Bảo nữa".
Nghĩ như vậy nên Bàng Hồng nói với Trầm Quốc Thanh:
- Việc này thật khó làm vì Dương Tôn Bảo là người ở trong Thiên Ba phủ,
lại là Nguyên soái trấn Tam Quan binh quyền rất mạnh, ta e hại nó không
được mà còn mang họa vào thân.
Trầm thị nói:
- Như vậy đại ca đành chịu thua sao?
Trầm Quốc Thanh nói:
- Duy chỉ có cách này thì mới tiện. Phải có một người có gan dạ, liều mạng
nhào vô trước sân triều kêu oan thì ta mới có thể can thiệp được.
Trầm thị hỏi:
- Phải kêu oan như thế nào?
Trầm Quốc Thanh nói:
- Cứ kêu oan là Dương Tôn Bảo vì bênh vực Địch Thanh và Tiêu Đình
Quý mà giết oan Lý Thành và Lý Đại là chồng con tôi. Tuy vậy tờ cáo
trạng ta không làm nổi, phải nhờ đến
Bàng Thái sư thì mới được.
Trầm thị vâng lời xin làm theo y kế.
Trầm Quốc Thanh liền sang dinh Bàng Hồng nhờ vả.
Bàng Hồng cười rằng:
- Ta làm quan đại thần, chỉ lo việc quốc gia đại sự hơi đâu mà xen vào
chuyện cá nhân.
Trầm Quốc Thanh biết ý Bàng Hồng muốn đòi vàng bạc bèn sai quân tùy
tùng lấy quả vàng bạc mà dâng cho Bàng Hồng.
Bàng Hồng thấy lễ vật mừng rỡ nói:
- Ta không phải là có ý đòi hỏi gì, song chỉ sợ lưu lại những khó khăn về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.