VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 176

vài lời xem sao?
Nghĩ như vậy, Vua hỏi:
- Vậy chớ Địch Thanh giải chinh y đến Tam Quan có bị mất hay không?
Tiêu Đình Quý tâu:
- Giải chinh y thì cũng có giải đến thiệt, song vì Địch Thanh không cẩn
thận nên bị cường đạo lấy mất hết rồi.
Bàng Hồng thấy Tiêu Đình Quý nói như vậy thì mừng thầm:
- May dữ a! Thằng mãng phu này khai đúng ý muốn của ta thật không gì
may hơn.
Vua lại hỏi Tiêu Đình Quý:
- Chinh y mất hết hay chỉ mất chút ít mà thôi?
Tiêu Đình Quý tâu:
- Ôi thôi! Cường đạo nó giật ráo không chừa lại cái nào.
Bàng Hồng nghe Tiêu Đình Quý tâu như vậy thì sợ Vua hỏi dần dần đến
việc mạo công của ký Thành nên quỳ tâu:
- Vả Tiêu Đình Quý là bộ hạ của Dương Tôn Bảo, nay đã khai ngay việc
mất chinh y, mà việc ấy đã có thì mọi việc khác đều có. Chắc là Địch
Thanh cũng có mạo công mà trừ tội Còn Dương Tôn Bảo cũng giết oan kẻ
có công, đến như việc Tôn Võ đòi tiền hối lộ cũng chỉ là chuyện bịa đặt. Sự
việc đã rõ ràng xin Bệ hạ chớ hỏi làm chi nữa cho nhọc sức.
Vua nói: .
- Việc này còn nhiều tình tiết, vậy Trẫm giao cho một vị công thần để tra
xét cho rõ ràng rồi trình lại.
Bàng Hồng tâu:
- Vậy thì Bệ hạ giao việc này cho quan Đại Ngự Trầm Quốc Thanh tra hỏi.
Vua nhậm lời. Trầm Quốc Thanh liền lãnh chỉ, khiến quân dẫn Tiêu Đình
Quý về định mình đặng mà tra xét.
Tiêu Đình Quý liền chỉ mặt Bàng Hồng mắng nhiếc làm cho quân hầu sợ
hãi lôi Tiêu Đình Quý ra ngoài ngọ môn, rồi bỏ vào tù xa mà dẫn đến dinh
Trầm Quốc Thanh.
Bàng Hồng lại tâu rằng:
- Xin Bệ hạ bắt giam Trầm Đạt lại để tra xét việc xong sẽ cho về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.